NGHÌN LẺ MỘT ĐÊM - Trang 318

- Ông nghĩ sao về anh chàng ấy, thưa ông Huxêin?

- Đầu óc của anh chàng ấy bị thơ với thẩn làm hỏng mất rồi. – Ông đáp.

Chúng tôi nghe anh chàng ấy lập đi lập lại chừng ấy lời ngợi ca người yêu.

Chán tai, chúng tôi đến gần một cái tháp khác. Từ tháp này lại nghe giọng
hát của một anh chàng điên không trông thấy mặt:

Hỡi giai nhân mà vầng thái dương đã mượn ánh sáng của nàng để soi

rọi các cung điện cũng chiếu sáng như mọi túp lều tranh, xin nàng hãy hiểu
cho tấm lòng anh! Ngày nào anh cũng ngợi ca chút nắng nàng gửi đến soi
sáng phòng giam ảm đạm của anh. Hỡi ôi, em là kiến trúc sư, anh là ngôi
nhà đổ nát. Anh là dòng sông không ngừng tuôn nước vào tình em. Em chính
là ngọn nguồn của cuộc sống. Anh là con đường dẫn tới ngọn nguồn ấy
.”

Một người điên khác, cùng nhốt chung trong cái tháp ấy, lại cất cao giọng

hát não nuột, thở than sao người yêu chẳng đoái hoài gì đến mình, và ước
mong thần chết chóng đến kết thúc mối tình bi thương. Ông Huxêin nói với
tôi:

- Thưa hoàng tử, ngài có để ý mọi câu thơ và lời hát kia đều hàm ý tình

yêu? Tất cả những người trong các tháp đều có vẻ những kẻ thất tình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.