NGHÌN LẺ MỘT ĐÊM - Trang 393

CÁC CUỘC PHIÊU LƯU KỲ THÚ CỦA
ABUNPHAUARI, BIỆT DANH NGƯỜI DU HÀNH VĨ
ĐẠI
CHUYẾN ĐI THỨ NHẤT

Tôi là con trai một thuyền trưởng thành phố Basra. Tên tôi là

Abunphauari. Từ bé, cha tôi đã cho tôi đi theo các chuyến đi xa của người ở
vùng biển Ấn Độ. Mới mười hai tuổi tôi đã thông thuộc một số đảo thuộc hải
phận lục địa Ấn Độ rộng lớn. Cha tôi cũng kiếm được một ít tiền qua các
chuyến đi ấy, đầu tư và thương mại, và chưa đến mười năm trở thành một
trong những thương gia giàu có nhất thành phố Basra.

Một hôm cha tôi gọi tôi lên bảo:

- Con trai à, cha có một số công việc kinh doanh quan trọng cần thanh

toán với một bạn hàng ở đảo Xêrenđip. Cha quyết định phái con sang đấy
thay mặt cha hoàn tất công việc quyết toán.

Cho dù thoáng buồn vì sắp phải xa gia đình, tôi rất vui mừng được đến

quốc gia nổi tiếng ấy, trên thực tế tôi cũng đã có ghé một lần nhưng hồi ấy
còn quá nhỏ tuổi, chưa nhận thức hết mọi vẻ đẹp ở đấy. Tôi phấn khởi nhận
lời. Mấy hôm sau, tôi lên đường với sự dặn dò và các giấy tờ ủy nhiệm cần
thiết của cha tôi. Tôi xuống một chiếc tàu chở hàng hóa sắp rời cảng Basra
đến thành phố Surat của Ấn Độ rồi từ đấy sẽ đi tiếp sang đảo Xêrenđip.

Tàu chúng tôi băng ngang qua vịnh Basra, dài ba trăm hải lý, rộng năm

mươi hải lý. Vịnh này khởi đầu từ phía đông mũi Arap Hạnh phúc, vòng
theo hải phận nam nước Ba Tư, lối vịnh thông ra biển lớn gần thành phố
Ormut. Chúng tôi ghé lại thành phố này mấy ngày, rồi đi thẳng ra biển Ba
Tư, quay về hướng đông, trực chỉ cảng Surat. Cuộc hành trình thuận buồm
xuôi gió. Đến Surat, con tàu dỡ số hàng hóa mang đến đấy, rồi đi tiếp sang
đảo Xêrenđip dỡ nốt số hàng còn lại.

Con tàu may mắn cập bến an toàn. Suốt cả cuộc đi, nhờ trời, không xảy ra

sự cố nào.

Việc đầu tiên khi tới nơi, là hỏi thăm nhà ông bạn hàng của cha tôi. Chẳng

mấy khó khăn, vì hầu như không có người nào trong thành phố Xêrenđip
không biết ngài Habib. Ông là một trong những thương gia giàu có nhất đảo
này, và là một con người trung hậu. Ông đón tiếp tôi thật thân tình, với tư
cách một người bạn thân của cha tôi. Sau khi ôm hôn, ông nói ngay nhất
định tôi phải nghỉ lại tại nhà riêng của ông, dứt khoát ông không đồng ý cho
tôi đi trọ bất cứ một nơi nào khác. Tôi đành phải vâng ý ông.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.