NGHÌN LẺ MỘT ĐÊM - Trang 394

Ông Habib rất thành thạo công việc kinh doanh, lại là một con người làm

ăn sòng phẳng, thành ra việc thanh toán hoàn tất nhanh chóng sau có mấy
ngày. Xong công việc, tôi được rảnh rang đi thăm thú các danh lam thắng
cảnh trong thành phố, nhiều không kể xiết. Tôi nghiên cứu phong tục nhân
dân xứ này, tìm hiểu các nghề nghiệp họ làm, và việc cai trị ở xứ này ra sao.
Tóm lại, sau thời gian khoảng năm, sáu tuần lễ, việc thanh toán xong xuôi,
lòng hiếu kỳ được thỏa mãn, tôi chuẩn bị trở về nước. May mắn không phải
chờ đợi lâu. Có một chiếc tàu buôn mang hàng hóa từ thành phố Surat đến
đây bán, xong việc đang chuẩn bị trở về bên ấy. Tôi định sẽ đáp chuyến tàu
ấy.

Trước hôm tàu khởi hành một ngày, trên đường trở về nhà ngài Habib,

vào khoảng giữa trưa, tôi gặp một phu nhân ăn mặc sang trọng, bộ dạng
duyên dáng, theo sau có một tên nô lệ cắp theo mấy thứ hàng hóa gì đấy
nàng vừa mua ở phố. Người đàn bà ấy đi ngang qua trước mặt tôi. Mặc dù
nàng đeo một tấm mạng dày che mặt, tôi vẫn có ấn tượng mạnh mẽ về phong
thái cao sang và bước đi kiều diễm của nàng. Tôi dừng chân ngắm, càng
ngắm nhìn càng thấy nàng đẹp hơn. Không cầm lòng được, tôi thốt lên:

- Ôi, con người khả ái làm sao. Chắc là cung phi sủng ái của nhà vua đây.

Nghe lời tôi thốt, nàng ngạc nhiên dừng bước, và nhìn tôi rất chăm chú,

rồi tiếp tục bước đi không ngỏ một lời nào, cũng không để lộ ra thái độ hài
lòng hay bất bình về xử sự của tôi. Về phần mình tôi suy nghĩ rất lung về sự
việc ấy, trong người tự dưng nôn nao. Tôi sợ làm phu nhân ấy nổi giận, đồng
thời cảm thấy dấy lên trong lòng một tình cảm lạ, chưa từng cảm thấy đối
với bất kỳ ai.

Tôi còn mải mê với những suy nghĩ ấy, chợt có một người nô lệ đến gần.

Tôi nhận ra chính người đã đi theo phu nhân ấy, vì vậy càng cảm thấy băn
khoăn. Tôi hỏi y:

- Bạn cần gì ở tôi, hở anh bạn?

Người nô lệ kính cẩn đáp:

- Thưa ngài, tôi được lệnh mời ngài theo tôi đi đến một nơi tôi được vinh

hạnh dẫn đường ngài.

- Nếu bà chủ của bạn truyền như vậy, – tôi xúc động đáp – tôi sẵn sàng

tuân lệnh. Tôi rất vui lòng theo bạn, cho dù chưa biết số phận sẽ đưa đẩy tôi
tới đâu.

- Bà chủ tôi không cho biết rõ chủ đích, – người nô lệ nói tiếp – nhưng

nếu ngài làm theo yêu cầu của bà, tôi nghĩ rồi ngài sẽ chẳng có gì phải hối
tiếc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.