NGÀY THỨ CHÍN TRĂM BẢY MƯƠI
Chúng tôi chịu đựng suốt hai tiếng đồng hồ trong tình trạng khủng khiếp
ấy, đợi chờ hình phạt đến. Sau đấy, trời bỗng sáng trở lại, không khí lại trong
lành. Nhưng hai anh em cực kỳ kinh ngạc, thấy không còn ở trong khu nhà
tắm sang trọng, xây dựng giữa một dinh cơ tráng lệ, mà đang đứng như trời
trồng giữa một cánh đồng mênh mông khô cằn. Hai anh em đã biến thành hai
ông già dị dạng, tàn tật, già lụ khụ, giống như hình dạng tôi đang ngồi trước
mặt em đây, em Cađi thân yêu à.
Ông tu sĩ Bàlamôn nói:
- Hai tên bất nghĩa kia! Từ nay trở đi chúng mày phải đeo đẳng mãi hình
phạt này. Chúng mày không còn có quyền lực và tri thức của thần linh nữa.
Chúng mày chỉ được sống thân phận như mọi người trần thế. Chúng mày chỉ
có thể biết, chỉ có thể làm như mọi người trần thế thôi. Mọi quyền năng của
chúng mày đã bị tước đoạt, trừ có việc chúng mày sẽ không phải chết, chúng
mày sẽ sống đời đời như mọi thần linh.
Sau khi tuyên bản án ấy, ông Canxu muốn rõ tường tận sự ngoại tình của
người vợ diễn ra trong hoàn cảnh nào. Chúng tôi thuật lại đầu đuôi sự việc:
bà Fazana nhiều lần tìm cách tỏ tình ra sao, chúng tôi cố gắng thuyết phục bà
thế nào, cuộc đấu tranh nội tâm khốc liệt của chúng tôi trước khi chịu bó tay
đầu hàng, thủ đoạn người đàn bà dùng để cài bẫy đàn ông; và cuối cùng hai
anh em đều tỏ ý vô cùng ân hận đã phản bội sự tin cậy của ông thầy.
Những điều vừa nghe khiến ông tu sĩ ngạc nhiên. Ông cũng hơi mủi lòng
về sự hối hận chân thành của hai anh em tôi. Ông cho trong vụ này chúng tôi
có lỗi là yếu đuối nhiều hơn tinh ranh. Vốn thân thiết với chúng tôi, thâm
tâm ông cũng có cảm động. Ông nói:
- Các con ơi, phép thần thông của ta vừa rồi quá mãnh liệt, ta không thể
thu hồi nó lại để trả cho hai con nguyên dạng ban đầu. Tuy nhiên ta có thể
làm cho số phận các con bớt khắt khe đi một ít. Rồi các con sẽ khôi phục
nguyên dạng ban đầu cùng với mọi tính năng ưu việt của các thần linh,
chừng nào mỗi con gặp được một thiếu nữ tuổi dưới đôi mươi đem lòng yêu
đương hai con thật sự.
- Ôi, thưa ngài! – Anh tôi kêu lên. – Làm sao chúng tôi có thể hy vọng vào
một điều hão huyền đến vậy? Trong bộ dạng của chúng tôi đây, làm sao
kiếm được cô thiếu nữ nào ngớ ngẩn đến nỗi đem lòng thành thật yêu
đương?
- Điều ấy rồi có thể xảy ra lắm, – tu sĩ Bàlamôn nói – hai anh hãy sống
trong sự chờ đợi điều thần kỳ ấy. Hãy tin, chỉ bằng cách ấy thôi, các anh mới
có thể lấy lại nguyên dạng và khôi phục các quyền năng ban đầu. Thôi, các