NGHÌN LẺ MỘT ĐÊM - Trang 533

NGÀY THỨ CHÍN TRĂM TÁM MƯƠI SÁU

Abđêraman lui về phòng riêng. Chỉ một lát sau, viên trưởng hoạn nô của

nhà vua đã bước vào, theo sau có một giai nhân đeo mạng che mặt. Y thưa:

- Bẩm ngài, đây là cô nương vị chúa tể của tôi sai tôi mang sang biếu ngài.

Đấy là người đẹp nhất trong tất cả cung phi của đức vua. Không có món quà
nào quý giá hơn món quà này.

Nói xong, y cúi chào rất thấp, để người đẹp lại đấy và lui ra.

Chàng thương gia trẻ thành Batđa chào rất lịch sự, mời cô nương ấy ngồi

vào một chiếc sập lớn bọc gấm xanh thêu kim tuyến. Chờ nàng an tọa, chàng
đến ngồi bên cạnh và nói:

- Thưa cô nương, mà tôi tin khuôn mặt đeo mạng của nàng hẳn giống như

mặt trời đang bị vầng mây đen che phủ, tôi van nàng hãy nghe tôi nói đây!
Tôi nghĩ chắc nàng lo, tôi tận dụng ngay tấm lòng hào hiệp của đức vua để
mau chóng ràng buộc số phận nàng vào số phận tôi bằng sợi dây hôn phối
thiêng liêng. Xin đừng sợ! Tôi không ép uổng nàng đâu. Tôi quá quý quốc
vương Narisatđôlê nên không đành lòng tước đoạt mất của ngài người ngài
yêu quý nhất. Hơn nữa, xin thú thật, lòng tôi không rung động trước người
đẹp đức vua đã vì tôi mà chịu hy sinh. Và bởi khi nói ra những điều trên, tôi
vẫn chưa được nhìn thấy dung nhan nàng, xin nàng hãy chớ coi những điều
tôi thú nhận như một sự xúc phạm đến nàng.

Nói xong, chàng im lặng chờ xem người cung nữ này đối đáp thế nào,

chợt nghe nàng phá ra cười lớn, rồi đưa tay cất luôn tấm mạng. Chàng
Abđêraman sững sờ nhận ra đây chính là nàng Zainep. Chàng kêu lên vừa
ngạc nhiên vừa mừng rỡ:

- Ôi, bà hoàng của ta!Vậy ra ta được gặp lại nàng đấy ư?

- Vâng, chính em đây, thưa chàng Abđêraman quý yêu, – nàng đáp –

chính em Zainep trở về với chàng đây. Đức vua xứ Muxen đâu có thua kém
chàng về lòng hào hiệp. Một khi đức vua nhận thấy em không sao có thể yêu
người, không gì có thể làm lòng em lay chuyển, người liền thôi không theo
đuổi em nữa. Người giữ em lại đây lâu đến vậy chỉ để chờ dịp trao lại
nguyên vẹn tận tay chàng.

Suốt đêm hôm ấy người đẹp Zainep và thương gia vui mừng bày tỏ với

nhau niềm vui tái ngộ, lại tái ngộ theo cách rất diệu kỳ. Sáng sớm hôm sau,
vua Narisatđôlê thân hành đến phòng riêng hai người. Nàng và chàng đều
vội vàng phủ phục dưới chân vua bày tỏ lòng biết ơn sâu sắc. Vua lần lượt
đỡ hai người đứng lên và nói:

- Hỡi những tình nhân hạnh phúc, xin hai người hãy hưởng niềm vui tái

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.