NGHÌN LẺ MỘT ĐÊM - Trang 55

Hãy mổ thịt con bò cái này đi. Trong chuồng không có con bò nào tốt hơn
cũng như sạch sẽ hơn để làm đồ dâng lễ đâu.” Nể lời vợ, tôi liền tiến đến gần
con bò cái, cố nén lòng thương. Tôi đã định đập chết thì con vật lại rống
càng to hơn và nước mắt càng chảy nhiều hơn, khiến cho tôi một lần nữa lại
chùn tay. Thế là tôi giao chiếc vồ cho người chăn nuôi và bảo: “Hãy cầm lấy
và đập chết nó đi; tiếng be và nước mắt của nó làm ta xé gan xé ruột.”

Người chăn trại, không hề thương xót như tôi, đập chết con bò cái, nhưng

khi mổ thịt, thấy chỉ toàn xương, mặc dù hồi nãy ai cũng thấy con vật rất béo
tốt.

Việc ấy làm cho tôi buồn phiền thật sự. Tôi bảo người chăn nuôi: “cho anh

cả con đấy. Hãy mang đi, anh muốn ăn hoặc bố thí ai tùy ý. Thay vào đó,
nếu anh có một con bê nào thật béo, hãy dắt đến cho ta.”

Tôi không hỏi xem anh ta định làm gì với con bò cái. Sau khi anh ta mang

đi được một chốc, anh ta trở lại dắt theo một con bê khá mập mạp. Mặc dù
không biết đó chính là con trai mình, lòng tôi chọt xốn xang khi trông thấy
con vật. Về phần con bê, vừa trông thấy tôi, nó đã lao bổ tới, đến nỗi giật đứt
cả sợi dây. Nó phục xuống dưới chân tôi, rập đầu xuống đất, như thể nó
muốn làm động lòng trắc ẩn của tôi, van xin chớ có giết nó hoặc muốn báo
cho tôi biết nó chính là con tôi đẻ ra.

Lòng tôi xúc động khôn xiết và hết sức ngạc nhiên trước cảnh tượng ấy,

còn xúc động hơn cả khi thấy những dòng nước mắt của con bò cái. Tôi cảm
thấy thương xót vô cùng, hay đúng hơn có lẽ tình phụ tử đã trỗi dậy trong tôi
chăng, tôi bảo người chăn bò:

- Hãy mang con bê này về, nhớ chăm nom nó cẩn thận và đưa đến cho tôi

ngay tức khắc một con bê khác!

Nghe tôi nói vậy, vợ tôi lại kêu lên:

- Mình làm sao thế, hở mình? Hãy nghe lời em, hãy giết thịt con bê này,

chứ không phải con nào khác!

- Bà nó ơi, – tôi đáp – tôi sẽ không giết con bê ấy đâu. Tôi muốn tha cho

nó, xin bà chớ có cản trở tôi!

Nhưng con mụ độc ác ấy có chịu nghe lời tôi đâu, ả thù ghét con trai tôi

quá, đời nào lại chịu để tôi cứu sống cháu. Ả khăng khăng đòi tôi phải giết
nó, đến nỗi rốt cuộc tôi buộc phải chiều lòng. Tôi trói chặt con bê lại và cầm
con dao…

Kể đến đây, nàng Sêhêrazát ngừng lại… Đêm hôm sau, nàng kể tiếp:

- Vậy là, tâu bệ hạ, cụ già dắt con hươu cái đang kể chuyện mình cho hung

thần, hai cụ già kia và thương gia cùng nghe. Tôi đã cầm con dao, cụ già nói,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.