CHUYỆN CỤ GIÀ THỨ HAI VÀ HAI CON CHÓ ĐEN
Thưa vị thần đứng đầu các đấng thần linh, xin ngài biết cho rằng hai con chó
đen mà ngài trông thấy kia và tôi là ba anh em trai. Tôi là em út. Cha chúng
tôi qua đời để lại cho anh em chúng tôi mỗi người một nghìn đồng
xơcanh
. Với số vốn ấy, ba anh em tôi bắt tay làm cùng một nghề như
nhau: buôn bán. Sau khi mở cửa hiệu được ít lâu, người anh cả của tôi, tức là
một trong hai con chó đen mà ngài trông thấy kia, quyết định lên đường đi
buôn ở nước ngoài. Với ý định ấy, anh bán hết tài sản của mình để mua
những hàng hóa hợp với sở thích người nước ngoài.
Anh ra đi và vắng nhà một năm tròn. Vừa lúc ấy, có một người rách rưới
đến trước cửa hiệu của tôi. Tôi ngỡ anh ta là người hành khất.
- Cầu Thượng đế giúp đỡ bạn! – Tôi nói.
- Cầu Thượng đế phù hộ cho cả bạn! – Người ấy đáp. – Lẽ nào bạn không
nhận ra tôi?
Tôi nhìn anh ta và nhận ra:
- Ôi anh cả! – Tôi thốt lên và ôm choàng lấy anh. -Làm sao em có thể
nhận ra anh trong tình cảnh này?
Tôi mời anh vào nhà, hỏi thăm sức khỏe và kết quả chuyến đi của anh.
- Chú hỏi chuyện đó làm gì! – Anh đáp. – Nhìn anh đây hẳn chú đã rõ.
Thuật lại chi tiết những nông nỗi đã xảy ra cho anh một năm vừa qua và đưa
anh đến tình cảnh này thì chỉ làm cho anh thêm buồn bã mà thôi.
Tôi đóng cửa hiệu ngay, rồi dẫn anh đi tắm và đưa cho anh những bộ quần
áo đẹp nhất mà tôi có.
Kiểm tra sổ sách thu nhập, thấy vốn liếng mình đã tăng gấp đôi, có nghĩa
là tôi có những hai nghìn xơcanh, tôi liền chia cho anh tôi một nửa: “Anh ạ,
với số vốn này, anh có thể không cần nghĩ tới số tiền mà anh đã thua lỗ vừa
qua.”
Anh tôi vui mừng nhận một nghìn đồng xơcanh, khôi phục việc làm ăn.
Và chúng tôi lại sống cùng nhau thân thiết như ngày trước.
Ít lâu sau, ông anh thứ hai của tôi, tức là một trong hai con chó kia, cũng
muốn bán tài sản của mình để đi buôn xa. Ông anh cả tôi và tôi đều hết sức
khuyên can anh nên bỏ ý định ấy đi nhưng vô ích. Anh bán hết cơ ngơi, mua
hàng hóa đưa ra nước ngoài. Anh nhập bọn cùng với một đoàn nhà buôn, rồi
cùng lên đường. Một năm sau, anh trở về trong tình cảnh giống y như anh cả
tôi lần trước. Tôi lại may mặc cho anh hai. Và bởi trong thời gian ấy tôi đã
làm sinh lợi thêm được một nghìn xơcanh nữa, tôi biếu anh luôn số tiền ấy.