NGHÌN LẺ MỘT ĐÊM - Trang 61

chàng chính là để tạ ơn chàng đã đối xử tốt với em. Xin chàng biết cho: em
vốn là tiên nữ. Hôm thoạt gặp chàng trên bờ biển lúc chàng sửa soạn xuống
tàu, không hiểu sao em đã đem lòng ái mộ. Để thử lòng chàng, em đã hóa
trang ăn mặc tồi tàn như chàng đã từng trông thấy. Chàng đã xử sự với em
một cách hào phóng. Em hài lòng là nay có dịp để đền đáp ơn chàng. Nhưng
em rất giận hai ông anh của chàng. Em không hài lòng chừng nào chưa giết
chết họ.”

Tôi nghe tiên nữ nói với lòng khâm phục, và hết lời cảm tạ nàng. “Nhưng,

thưa phu nhân, – tôi nói thêm – về chuyện hai ông anh của tôi, xin phu nhân
hãy tha thứ cho họ. Cho dù họ rất có lỗi đối với tôi, nhưng tôi không tàn
nhẫn tới mức muốn cho họ chết.” Tôi thuật lại cho nàng nghe tất cả những gì
tôi đã làm cho hai ông anh, điều đó càng làm cho nàng thêm căm phẫn họ.
Nàng thốt lên: “Nhất định tôi phải bay ngay tới chỗ hai tên phản trắc ấy và
trả thù ngay tức khắc. Tôi sẽ nhấn chìm tàu của chúng và dìm chúng xuống
tận đáy biển sâu.”

- Chớ chớ, phu nhân xinh đẹp ơi, xin phu nhân chớ làm như vậy. Xin nàng

nguôi bớt cơn thịnh nộ. Xin phu nhân hãy nhớ rằng đó là hai ông anh tôi, tôi
luôn luôn phải làm điều tốt lành cho họ.

Những lời nói ấy làm tiên nữ nguôi bớt cơn giận. Tôi vừa nói xong thì

nàng đã hóa phép đưa tôi trở về nhà, đặt tôi xuống trên nóc mái bằng, rồi
nàng biến mất. Tôi tụt xuống mở cửa vào nhà, và đào lấy ba nghìn xơcanh
cất giấu. Tôi đến cửa hiệu cũ của mình, mở cửa hiệu và tiếp đãi bạn bè hàng
xóm vốn cũng là những nhà buôn đến chúc mừng tôi trở về. Khi tôi trở lại
nhà riêng, thì trông thấy hai con chó đen. chúng chạy ra đón tôi với vẻ chịu
lỗi. Tôi không hiểu điều đó có ý nghĩa gì nên rất lấy làm lạ. Nhưng tiên nữ
xuất hiện ngay và nói cho tôi rõ: “chàng ơi, xin chàng chớ ngạc nhiên, khi
thấy hai con chó này trong nhà. Chính là hai ông anh trai của chàng đó.”

Tôi run bắn người khi nghe lời đó, và hỏi nàng bởi phép thần nào mà họ

nên nông nỗi ấy. Nàng đáp: “Chính em làm đấy, hay đúng hơn một bạn tiên
của em, mà em đã nhờ ra tay. Em cũng đã nhờ chị ấy nhấn chìm chiếc tàu.
Chàng đã mất số hàng hóa trên tàu, nhưng rồi em sẽ đền bù cho. Về phần hai
ông anh của chàng, em sẽ bắt họ phải sống mười năm dưới hình dạng này,
lòng dạ họ quá chó má cho nên làm chó là đáng tội.” Sau khi cho tôi biết nơi
để tìm đến nàng khi cần, nàng biến mất.

Đến nay, mười năm đã trôi qua. Tôi đang đi tìm tiên nữ. Đi ngang qua

đây, trông thấy thương gia ngồi cùng cụ già dắt con hươu cái, tôi dừng lại
với họ. Đấy, câu chuyện của tôi là như vậy đấy, thưa đấng cai quản các vị
thần linh! Ngài có thật đồng ý là nó lạ lùng không nào?

- Ta đồng ý. – Thần đáp. – Và vì vậy ta chấp thuận tha cho nhà buôn này

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.