NGHÌN LẺ MỘT ĐÊM - Trang 664

cứ một ai. Giá cứ phó mình theo nỗi phiền muộn, và không nghĩ tới trách
nhiệm làm vua của một nước lớn, thì có lẽ vua đã đóng cửa cư tang suốt cả
đời. Được tin, hoàng thái hậu mẹ của hoàng hậu Gunna, vua Xalêch cùng các
công chúa chị em họ của nàng, đều tới chia buồn và ngỏ lời khuyên giải.

Một tháng trôi qua, nhà vua không thể khước từ không tiếp đại tể tướng và

các đại thần văn võ trong triều. Mọi người đều một lòng xin vua hãy bỏ áo
đại tang, ra mắt dân chúng, và trông coi công việc triều chính như ngày
trước. Thoạt tiên vua tỏ vẻ bực bội khi nghe lời tâu đó. Đại tể tướng buộc
phải lên tiếng giãi bày:

- Tâu bệ hạ, không cần phải nói bệ hạ cũng biết là chỉ có đàn bà mới ôm

ấp đau thương và than khóc suốt đời. Dù cho chúng ta có khóc suốt cả đời
mình đi chăng nữa cũng không thể làm cho đấng tiên vương sống lại.

Cũng như mọi người trên trần thế, người ta không thể tránh khỏi cái chết.

Nhưng chúng tôi không nói Người đã qua đời, bởi vì chúng tôi vẫn trông
thấy Người qua hình ảnh bệ hạ. chính Người, khi lâm chung, cũng nghĩ như
thế. Vậy xin bệ hạ hãy xử sự sao cho tiên vương không cho là Người đã nghĩ
nhầm.

Vua Bêđe không thể nào bài bác bấy nhiêu lời khẩn khoản tha thiết. Ngay

lập tức, vua cởi áo tang. Sau khi đã mặc hoàng bào và đội vương miện lên
đầu, vua lại chăm lo công việc triều chính và các công việc của trăm dân với
tất cả sự chuyên tâm như ngày phụ vương còn sống. Mọi người ngợi ca nhiệt
liệt. Và bởi vua rất quan tâm thực hiện đầy đủ tất cả những chiếu chỉ và luật
lệ mà các đấng vua trước từng ban hành, cho nên dân chúng ít người nhận
thấy đã có sự đổi ngôi.

Sau khi thấy vua Bêđe đã trở lại công việc triều chính, vua Xalêch liền

cùng với thái hậu và các công chúa trở về nước thủy tề. Một năm sau, một
mình vua Xalêch trở lại, trước sự hân hoan của quốc vương Bêđe và hoàng
hậu Gunna. Một hôm, sau bữa ăn, khi bàn đã dọn dẹp, quan hầu đã ra ngoài,
ba người ngồi nói chuyện thoải mái với nhau.

Vô tình vua Xalêch tỏ lời khen ngợi vua cháu, và nói với hoàng hậu

Gunna rằng mình hết sức hài lòng, thấy Bêđe trị vì đất nước một cách tài
tình, làm cho uy danh của vua Ba Tư không những lan truyền sang các nước
lân bang mà còn vang vọng tới những quốc gia xa xôi nhất. Vua Bêđe vốn
không bao giờ chịu để người khác ca ngợi mình, nhưng vì lịch sự, không thể
ngắt lời vua bác, bảo thôi đừng nói nữa, đành phải quay mặt đi, ghé đầu vào
chiếc gối tựa, làm ra vẻ vừa ngủ thiếp đi.

Từ chỗ ca ngợi đức hạnh diệu kì và trí thông minh xuất chúng của vua

Bêđe, vua Xalêch chuyển sang khen ngợi sự hoàn hảo của con người chàng
vừa nói, trong tất cả các quốc gia trên mặt đất cũng như dưới thủy tề, chưa

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.