NGHÌN LẺ MỘT ĐÊM - Trang 704

Trước khi giã từ thiếu phụ, chàng thương nhân trẻ lôi chiếc hòm ở dưới hố

lên, lấy đất lấp kín hố, bế nàng đặt trở lại vào hòm và đậy nắp lại. Chàng cố
ý để khỏi làm lộ cho người khác thấy ổ khóa bị đập vỡ. Nhưng, sợ nàng bị
ngạt thở, chàng không đóng chặt nắp mà chừa chỗ cho không khí lọt vào

Ra khỏi nghĩa địa, chàng cẩn thận khép cổng lại. Và vì cổng thành lúc ấy

đã mở, chàng mướn được ngay một người dắt lừa thồ. Trở lại chỗ cũ, chàng
giúp người dắt lừa đặt cái hòm ngang trên lưng con vật. Để tránh mọi sự ngờ
vực, chàng nói thác đi là mình vừa đến đây đêm hôm qua, vì người dắt lừa
thồ hàng vội trở về, cho nên đành phải dỡ cái hòm xuống để tạm ở nghĩa
trang.

Từ ngày đến thành Bátđa, Ganem mải lo công việc buôn bán, chưa từng

biết đến mãnh lực của tình yêu, giờ đây bắt đầu nếm đòn. chàng không thể
nào nhìn người thiếu phụ mà không cảm thấy ngây ngất. Thêm vào đó nỗi
băn khoăn giày vò tâm hồn khi chàng bước đi theo người thồ hàng, cộng với
nỗi lo xảy ra một cuộc biến cố dọc đường có thể làm sổng mất con người
chàng vừa chinh phục được, tất cả những điều đó khiến chàng nhận ra tình
cảm của mình. Nỗi mừng vui của chàng lên tới tột đỉnh khi chiếc hòm được
đưa về tới nhà bình yên vô sự, và được đỡ xuống khỏi lưng lừa. Chàng cho
người dắt lừa ra về, sai một tên nô lệ đóng cổng lại rồi tự mình mở nắp hòm.
Chàng giúp người đàn bà đứng lên, đưa tay dìu nàng về phòng, và tỏ ý
thương cho nàng đã phải chịu đựng khổ ải trong một nơi giam hãm chật chội
đến vậy. Nàng đáp:

- Nếu tôi có phải đau khổ, thì cũng đã được đền bù bởi sự giúp đỡ của

ngài và nỗi mừng vui thấy mình đến được nơi an toàn.

Căn nhà của Ganem đồ đạc sang trọng thật đấy nhưng không thu hút sự

chú ý của người thiếu phụ bằng dáng vóc và khuôn mặt khôi ngô của người
vừa giải thoát mình, mà phong thái lễ độ và lịch sự khiến cho nàng càng hàm
ơn sâu sắc. Nàng ngồi xuống chiếc sập, và để biểu lộ cho chàng thương nhân
thấy rõ lòng biết ơn của mình, nàng cởi tấm mạng che mặt. Về phần chàng,
Ganem cũng cảm thấy thấm thìa ân huệ mà người thiếu phụ yêu kiều ban
cho, khi nàng bỏ tấm mạng ra; hay đúng hơn, chàng cảm thấy mình đã say
mê cuồng nhiệt, cho dù nàng có chịu ơn chàng đến đâu, chàng cũng thấy
mình đã được trả công quá mức bằng đặc ân quá quý hóa vừa rồi.

Thiếu phụ thấu hiểu tâm trạng Ganem nhưng không lấy đó làm sợ hãi, vì

chàng tỏ ra rất khiêm nhường. Đoán chừng nàng cần dùng bữa, và không
muốn giao phó cho ai ngoài mình công việc tiếp đãi một người khách yêu
kiều dường ấy, Ganem cùng một tên nô lệ ra đi, đến một nhà hàng đặt cơm.
Rời cửa hàng ăn, chàng sang một hiệu bán trái cây, chọn những quả đẹp
nhất, ngon nhất. Chàng cũng tìm mua cho được rượu quý và bánh mì hảo

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.