NGHÌN LẺ MỘT ĐÊM - Trang 72

Quá cay cú muốn làm hại thầy thuốc, tể tướng không chịu bỏ cuộc:

- Một con vẹt chết chẳng có gì quan trọng, tôi tin là anh chồng chẳng phải

hối hận lâu. Nhưng tại sao việc lo kết tội sai một người vô tội lại khiến cho
bệ hạ ngại ngùng tới mức không dám giết viên thầy thuốc? Riêng một việc
có người tố cáo anh ta định ám hại bệ hạ, chỉ điều ấy thôi, chẳng đáng cho y
chịu tội chết hay sao? Để gìn giữ an ninh cho đấng quân vương, thì một
thoáng hoài nghi cũng đủ để trở thành một điều khẳng định: thà hi sinh
người vô tội còn hơn là để cho hung thủ có cơ may thoát khỏi trừng trị. Tâu
bệ hạ, không còn gì nghi ngờ nữa, tên thầy thuốc Đubăng quả thật muốn hãm
hại ngài. Không phải là tôi đem lòng ghen ghét hắn ta đâu, mà chính lòng
trung thành với bệ hạ buộc tôi phải tâu trình một việc hệ trọng đến vậy. Nếu
điều tôi nói là sai, tôi xin chịu tội đúng theo cách xưa kia người ta trừng trị
một tể tướng nọ.

Vua Hy Lạp tò mò hỏi:

- Vậy chứ tể tướng đã làm gì nên tội?

Tôi xin kể hầu bệ hạ, nếu ngài hạ cố lắng nghe cho.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.