NGHÌN LẺ MỘT ĐÊM - Trang 75

Không thể nào diễn tả được sự ngạc nhiên của thầy thuốc Đubăng khi

được nghe mình bị tội chết:

- Tâu bệ hạ, tại sao ngài hạ lệnh giết tôi? Tôi đã làm gì nên tội?

- Ta được nguồn tin chắc chắn cho biết mi là một tên gián điệp, mi được

phái tới triều đình ta để mong ám hại ta. Để phòng ngừa, ta phải giết mi.

Quay lại phía đao phủ lúc ấy đang có mặt, vua phán:

- Hãy chém đầu nó, hãy giết chết tên khốn nạn đã luồn vào tận đây hòng

hại ta!

Thầy thuốc hiểu ra chính những ân huệ, những của cải vua ban cho ông đã

làm cho ông có nhiều kẻ thù, và ông vua yếu đuối đã tin nghe những lời xúc
xiểm. Ông hối hận đã chữa khỏi bệnh phong cho vua, song hối hận giờ đây
có ích gì.

- Vậy bệ hạ thưởng công cho tôi bằng cách ấy ư? Vua không muốn nghe

nữa. Một lần nữa vua ra lệnh cho đao phủ khai đao. Thầy thuốc đành phải
chuyển sang van xin:

- Hỡi ôi, tâu bệ hạ, xin bệ hạ hãy đoái thương cho tôi được sống. Thượng

đế sẽ kéo dài tuổi thọ của ngài. Xin chớ bắt tôi phải chết, e rằng Thượng đế
cũng sẽ bắt ngài phải chết theo.

Vua Hy Lạp đã không xót thương, còn quát:

- Không, không, tuyệt đối không, mi phải chết! Nếu không mi sẽ có cách

tinh vi để hãm hại ta y như mi đã chữa cho ta khỏi bệnh vậy.

Thầy thuốc Đubăng nước mắt như mưa tiếc là mình đã làm ơn cho một kẻ

bất nghĩa, và đành chịu chết. Đao phủ bịt mắt, trói tay ông và sắp sửa rút
dao.

Các triều thần lúc ấy có mặt đều đem lòng thương hại, xúm lại xin tha cho

thầy thuốc tội chết. Không những vua không lay chuyển, mà còn cất lời trách
mắng họ nặng nề, đến nỗi không ai dám nói nữa.

Thầy thuốc bị bịt mắt, quỳ gối, sẵn sàng chờ lưỡi đao oan nghiệt nhưng

vẫn cố gắng một lần cuối cùng:

- Bệ hạ đã bắt tôi phải chết thì ít ra ngài cũng cho tôi được phép quay về

nhà sửa soạn phần mộ, vĩnh biệt gia đình, chia của làm phúc, và giao phó các
cuốn sách thuốc quý của tôi cho những người biết cách sử dụng. Trong số
sách ấy có một cuốn tôi muốn được tặng bệ hạ. Đó là một cuốn sách rất quý,
rất đáng được cất giữ trong kho tàng của ngài.

- Cuốn sách mà mi nói đó quý ở chỗ nào? – Vua hỏi.

- Tâu bệ hạ, vì nó chứa đựng cơ man là điều kỳ lạ. Điều kỳ lạ nhất là sau

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.