NGHÌN LẺ MỘT ĐÊM - Trang 766

Sốt ruột muốn biết tôi là ai, hoàng tử không chờ các võ quan trở lại trình

mà tự mình tiến đến. Chàng nhìn tôi chăm chú. Trông thấy tôi chỉ biết buồn
bã khóc ròng, chàng cấm các võ quan không ai được hỏi gì thêm nữa làm tôi
mệt. Rồi chàng ngỏ lời với tôi như sau:

- Thưa bà, xin bà bớt phiền não. Trời đất nổi cơn thịnh nộ chỉ là để thử

thách ta thôi. Bà không nên buông mình trong tuyệt vọng. Xin bà hãy cứng
cỏi hơn một chút. Định mệnh rất bất thường, số phận của bà rồi đây có thể
đổi thay. Tôi dám quả quyết với bà là nỗi bất hạnh của bà đã diễn ra trên đất
nước tôi thì tôi có thể làm cho nó vợi bớt. Tôi sẵn sàng hiến bà các cung điện
của mình. Bà sẽ lưu lại đây cùng với mẫu hậu tôi. Người sẽ cố gắng tìm cách
làm giảm nỗi đau của bà. Tuy chưa rõ bà là ai, tôi đã thấy thông cảm với nỗi
đau đớn của bà.

Tôi tạ ơn nhà vua trẻ về tấm lòng nhân hậu của Người và chấp nhận lời đề

nghị. Và để khỏi tỏ ra mình là con người không xứng đáng được hưởng ân
huệ ấy, tôi thấy cần phải nói rõ mình là ai. Vì vậy tôi thuật lại cho mọi người
nghe đầu đuôi câu chuyện, bắt đầu từ sự hỗn láo của anh chàng Xaradanh trẻ
tuổi. Tôi chỉ cần đơn giản kể ra những nỗi bất hạnh của mình đã đủ làm cho
hoàng tử và các võ quan thương cảm. Chờ tôi thuật xong đâu đấy, hoàng tủ
khẳng định lại một lần nữa chàng chia sẻ những nỗi gian truân tôi vừa gặp
phải. Sau đó, chàng rước tôi về cung, giới thiệu với mẹ chàng.

Tôi lại phải tuôn nước mắt mà thuật lại cho thái hậu nghe những nỗi truân

chuyên của mình. Bà vô cùng xúc động và bày tỏ ngay với tôi sự thông cảm
và tình thương yêu dịu hiền.

Về phần nhà vua, chàng say mê tôi đến nỗi chỉ ít lâu sau đã ngỏ lời cầu

hôn. Chàng muốn phong tôi làm hoàng hậu ngay. Lúc đó tôi đang quá xúc
động về những nỗi không may mình vừa trải, cho nên cũng không mấy rung
động trước sự săn đón mặn nồng của chàng trai. Tuy nhiên vì lòng biết ơn,
tôi không thể khước từ chàng niềm hạnh phúc mà chàng tha thiết cầu mong.
Lễ thành hôn của chúng tôi được tổ chức ít lâu sau trong sự huy hoàng
không thể nào tả xiết.

Trong khi mọi người đang mải mê và hoan hỉ mừng lễ thành hôn của quốc

vương thì vua một nước lân bang từ lâu vốn thù địch với nước này động
binh. Một đêm, thừa lúc tối trời hắn cho đổ bộ một số quân lớn lên đảo. Kẻ
thù đáng kinh sợ ấy là vua nước Dăngghêba. Lợi dụng thế bất ngờ, hắn cho
quân lính tàn sát dân trên đảo. Suýt nữa thì ngay cả tôi và chồng tôi cũng sa
vào tay hắn, vì hắn đã cùng một cánh quân đột nhập vào trong cung cấm.
May mắn sao chúng tôi kịp thoát được và chạy ra bờ biển. Tại đây chúng tôi
nhảy lên một chiếc thuyền tình cờ bắt gặp. Suốt hai ngày đêm chúng tôi để
mặc cho sóng gió dập dồn, chẳng biết rằng thân phận mình rồi sẽ ra sao. Đến

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.