NGHÌN LẺ MỘT NGÀY - Trang 160

François Pétis De La Croix

Nghìn lẻ một ngày

Dịch giả: Phan Quang

Chương 7 (C)
Ngày 33 và 34

NGÀY THỨ BA MƯƠI BA.

Chàng trai con của thương gia Abđala thất vọng vì mình vừa có một cử chỉ
khiếm nhã đối với nàng tiểu thư mình đem lòng yêu mến ngay từ đầu, ngồi
lặng đi trong phòng, đầu óc rối bời. Bà cụ già lúc nãy dẫn chàng đến đây
bước ra và bảo:
- Anh đã làm gì vậy, hỡi chàng trai? Tại sao anh không thể kiềm chế sự
đam mê? Cho dù ta có nói với chàng, ở đây ta có nhiều nữ tì từ nhiều quốc
gia khác nhau đến, nhưng nhìn thấy sự tráng lệ của dinh cơ này, qua cung
cách người ta tiếp đón anh như thế, anh phải hiểu ra đây không phải là một
nhà chuyên buôn bán nô lệ chứ. Phu nhân mà anh vừa xúc phạm ấy là con
gái của một trong những vị đại thần lớn nhất triều đình. Lẽ ra anh phải biết
kính trọng bà ấy chứ.
Lời bà cụ già làm tăng thêm nỗi băn khoăn của Culup. Chàng càng tiếc rẻ
sao mình khờ khạo, trong một phút chốc bốc đồng làm cô gái phật lòng bỏ
đi. Chàng đang hết sức buồn phiền, cực kỳ thất vọng chắc chẳng còn cơ
may gặp lại nàng thì chợt trông thấy nàng tiểu thư ấy quay trở lại. Lần này
cô gái diện bộ quần áo khác và trang điểm càng lộng lẫy hơn lúc nãy, kiêu
sa bước vào, theo sau vẫn cả đoàn gái đẹp kia. Nhìn thấy chàng trai rầu rĩ
mơ màng, nàng phá ra cười:
- Ta thấy anh chàng đã biết hối hận về lỗi lầm của mình. Ta vui lòng tha
thứ, với điều kiện là từ giờ trở đi phải biết điều hơn, và trước hết anh phải
nói ta rõ anh là ai.
Thật là cơ hội tuyệt vời cho chàng trai để trở lại lấy lòng nàng tiểu thư xinh
tươi. Chàng liền vội xưng tên mình là Culup, mình là sủng thần của nhà
vua. Thế là tiểu thư lịch sự cất lời:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.