NGHÌN XƯA VĂN HIẾN - TẬP 2 - Trang 47

Chỉ để bọn Giới Định, Đặng Trung ở lại. Nhân khi giặc bối rối, quân
Hoằng Chân rút gọn xuống các chiến thuyền và rời bến. Không
ngờ, lúc ấy, bọn Giới Định, Đặng Trung tới kịp. Đội quân bắn đá
của chúng cấp tốc dàn suốt dọc bờ cao của quãng sông Khao Túc
không rộng lắm. Những tảng đá nặng được những cần tre bật
mạnh, gieo xuống đoàn thuyền của Hoằng Chân như mưa rào.
Thuyền ta không phòng bị kịp, tan vỡ nhiều. Soái thuyền của
Hoằng Chân cũng bị trúng nhiều tảng đá lớn. Nước ùa vào khoang.
Thuyền chao đảo dữ dội. Nhưng những bóng thuỷ quân cận vệ riêng
của Hoằng Chân vẫn sừng sững trên mặt thuyền. Không một ai bỏ
thuyền nhảy xuống sông trốn chạy. Cũng không một người nào
bối rối kinh hoàng. Tất cả vẫn sừng sững như những pho tượng
đồng. Tay cầm vững kim bài, tay vũ khí, họ đứng đó. Chủ tướng
Hoằng Chân cũng đứng đó, bình thản nhìn dòng sông Khao Túc.
Soái thuyền chìm dần. Nước ngập chân họ, lên cổ, lên đầu. Họ vẫn
đứng đó với chiến thuyền.

Nhìn cảnh tượng ấy, lại nhớ đến nỗi lo ngại của vua Tống:

“Người Giao giỏi thuỷ chiến, có gan, liều chết”, lũ Giới Định, Đặng
Trung thốt giật mình kinh sợ bảo nhau:

- Thật không thể khinh nhờn!

Cảnh tượng Hoằng Chân oanh liệt hi sinh đã trào lên trong lòng

người dân vùng Thủ Lệ, Bồng Lai (Từ Liêm, Hà Nội) một niềm tự
hào sôi nổi. Trong trí tưởng tượng mang màu sắc huyền thoại của
người dân vùng đó - tương truyền là quê ngoại của Hoằng Chân -
thì Hoằng Chân chính là Linh Lang, con vị thuỷ thần ở hồ Dâm
Đàm. Biết nước nhà sắp có tai biến. Linh Lang giáng sinh làm con
vua Lý Thái Tông để giúp nhà vua cứu nước. Giặc đến xâm lăng,
Linh Lang nói với nhà vua:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.