NGHÌN XƯA VĂN HIẾN - TẬP 2 - Trang 61

quay ngựa về Như Nguyệt. Đến nơi thấy câu phao bị cắt thì vừa
giận, vừa sợ, bèn trụ lại, liều chết cố thủ.

Số là, khi Miêu Lý qua sông, chiếm được bờ nam rồi lao về

Thăng Long, biết thế nguy, thuỷ quân ta đã cảm tử xông lên đánh
cầu, cố chặn đường quân Tống. Các tướng Vương Tiến, Bình
Viễn, Lưu Mân hốt hoảng, sợ quân ta dùng cầu phao đổ bộ sang bờ
bắc, vội cắt luôn.

Lại nói về Lý Thường Kiệt. Quân Miêu Lý, tuy đã bị cản lại,

nhưng vẫn cố thủ ở Như Nguyệt. Từ bờ bắc, những bè lớn chở hàng
trăm quân Tống đang tìm mọi cách liều chết vượt sông sang tiếp

ng. Quân ta đã giao chiến kịch liệt. Song, mặt trận Như Nguyệt vẫn

nguy ngập. Thăng Long vẫn bị uy hiếp nặng nề. Tình hình u ám đó
khiến quân ta có người đã sinh ý nản lòng.

Tại soái phủ quân Việt, Lý Thường Kiệt họp các tướng lĩnh bàn kế

lui giặc. Sau đó, Lý Thường Kiệt rút ra một tờ giấy hồng điều, trao
cho các tướng. Họ đón lấy, truyền tay đọc: té ra một bài thơ tứ
tuyệt in rõ nét chữ bay lượn mà sắc mạnh của chủ tướng. Tướng lĩnh
đang phân vân, chưa rõ kế gì. Lý Thường Kiệt mới gọi mọi người lại
gần, nói cho nghe.

Trời đêm, không trăng sao. Cả vùng Như Nguyệt im lìm trong

bóng tối. Thình lình, trong thinh không khoảng đền thờ Trương
Hát giội xuống những âm thanh nghe huyền bí lạ lùng. Tuy vậy,
vẫn rõ lời, rành rọt:

Nam quốc sơn hà Nam đế cư

Tuyệt nhiên định phận tại thiên thư.

Như hà nghịch lỗ lai xâm phạm?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.