NGHÌN XƯA VĂN HIẾN - TẬP 3 - Trang 138

khá giả. Phúc sinh được ba con trai là Nhạc, Lữ và Huệ. Thuở nhỏ, ba
anh em đều được cha mẹ cho ăn học nên biết chữ nghĩa.

ẤP TÂY SƠN DỰNG CỜ, KHỞI NGHĨA

Thầy giáo dạy ba anh em Nhạc tên là Hiến. Ông không phải

người trong vùng, mà mới di đến ấp Tây Sơn được mười năm, mở
trường dạy học. Thấy ba anh em Nhạc tướng mạo phi thường, tính
khí khác người, ông đem lòng yêu mến, hết lòng dạy dỗ. Ngoài sử
sách văn học, ông lại dạy cả binh pháp võ nghệ. Từ miếng quyền
đường đao đến phép dùng binh bày trận nhất nhất ông đem
truyền hết. Trong ba anh em Nhạc - Lữ - Huệ, Huệ là trội hơn cả.
Huệ, tên nhà vẫn gọi là Thơm, tóc quăn, da sần, tiếng nói sang
sảng như chuông, cặp mắt thư hùng sáng như chớp. Thông minh,
nhanh nhẹn, điều gì thầy dạy chỉ một lần Huệ hiểu ngay. Tuy còn
là anh học trò, Huệ đã sớm chú ý đến việc thế sự, lại hay quan tâm
nhận xét con người. Thầy Hiến lắm khi phải thầm khen Huệ sớm
có con mắt tinh đời, chí khí trùm thiên hạ.

Một hôm, nhân chỉ có hai thầy trò, Huệ chợt hỏi thầy Hiến:

- Con thấy thầy lâu nay vẫn có điều gì không yên?

Thầy hỏi lại:

- Sao biết?

Huệ đáp:

- Ngoài những khi dạy học, truyền võ, những lúc nghỉ ngơi an

nhàn cầm chén trà, thầy thường tư lự thở dài. Lại có những đêm
khuya, thức giấc vẫn thấy thầy trằn trọc không ngủ, nửa đêm
bỗng trở dậy chong đèn suy nghĩ.

Ông giật mình, kéo Huệ lại gần bảo nhỏ:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.