NGHÌN XƯA VĂN HIẾN - TẬP 3 - Trang 143

sức tuần tra ngặt lắm. Mọi người đều thấy khó, bàn mãi vẫn chưa
tìm ra kế vào thành. Bỗng một người đứng lên nói, tiếng vang như
chuông đồng:

- Tôi có cách lấy thành mà không tốn một hòn tên mũi đạn. Chỉ

sợ huynh trưởng không theo.

Mọi người đều nhìn xem đó là ai, thì ra Nguyễn Huệ. Nhạc mừng

lắm, gật đầu bảo:

- Chú Thơm cứ nói xem.

Huệ nói:

- Đắc Tuyên muốn bắt huynh trưởng thì huynh trưởng cứ cho

nó bắt. Ta sẽ tương kế tựu kế

(38)

mà lấy thành.

Mọi người còn phân vân chưa hiểu ra sao thì Huệ đã vẫy lại gần

bảo cứ thế, cứ thế. Ai nấy thích chí, vỗ tay nói:

- Hay lắm, hay lắm!

Mấy hôm sau, tuần phủ Đắc Tuyên đang nghị bàn với bọn tay

chân ở phủ đường bỗng lính canh vào báo:

- Có người bắt được Nguyễn Nhạc xin vào lãnh thưởng.

Tuyên cả mừng mới cùng tả hữu kéo nhau lên mặt thành nhìn

xuống thấy một toán hương binh áp tải cái cũi lớn trong nhốt một
người cổ đeo gông, chân tay bị cùm chặt. Vốn tính đa nghi, Tuyên
dòng dây cho người thân tín xuống nhận mặt. Biết đích là Chúa
Tây Sơn, Tuyên mới hết ngờ, vội sai mở cổng thành hạ cầu cho vào
và ra lệnh tống giam chờ ngày xét xử. Tối hôm ấy, Tuyên đích
thân cắt đặt canh gác. Xong Tuyên mở tiệc ăn mừng, chè chén mãi
đến khuya.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.