NGHÌN XƯA VĂN HIẾN - TẬP 3 - Trang 35

- Nên lắm, nên lắm!

- Xin theo, xin theo!

Nguyễn Trãi đứng lên nói:

- Từ khi giặc Minh tràn sang lấn hiếp, nước Nam ta thành

không có chủ, người nước ngày đêm nóng lòng mong tìm được chúa.
Xin minh chủ hãy làm lễ tấn tôn trọng thể để làm sáng rõ danh
nghĩa đối với cả nước, mà dân chúng thì được vui mừng biết nước
Nam đã có chúa để tôn phù.

Lê Lợi nói:

- Ta là người mặc áo vải chuyên nghề cày cấy, nay vì trừ bạo mà

nổi binh, lòng không nghĩ đến việc xưng bá, xưng vương.

Mọi người đều khẩn khoản nài ép. Hồi lâu, Lê Lợi đành chiều ý

nhận lời. Tướng sĩ vui mừng bái lạy.

Đúng ngày mồng Hai Tết năm Mậu Tuất (7 - 2 - 1418), Lê Lợi

cho lập đàn cao dưới chân núi Dầu, dựng cờ tế cáo trời đất. Trước
lễ đàn, ba mươi nhăm tướng sĩ chia hai ban văn võ đứng trực hai bên;
bên dưới, hai phía tả hữu là hai đội nghĩa binh, dũng sĩ, mỗi đội hai
trăm người dàn hàng, gươm giáo sáng loà. Giờ thìn (7giờ - 9 giờ), Lê
Lợi cưỡi voi trắng, mặc áo vàng dẫn đội tượng binh tất cả mười
bốn thớt voi chiến tiến vào lễ đàn. Theo sau là đội thiết kị hai
trăm lực sĩ kiếm tuốt trần đi hộ vệ. Lê Lợi rời voi, bước lên đài
cao, rút gươm chỉ lên trời mà truyền rằng:

- Thuận theo ý trời, đáp ứng lòng dân, trại chủ Lê Lợi làm lễ tự tôn

hiệu là Bình Định Vương. Từ khắc này, tự nhận trách nhiệm trừ bạo
ngược lấy lại nước. Tướng sĩ dưới cờ, nhân dân bốn cõi hãy cùng ta
đồng tâm hiệp lực, trên dưới một lòng lấy đại nghĩa mà thắng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.