NGHÌN XƯA VĂN HIẾN - TẬP 3 - Trang 43

Từ bữa ấy, Ả Đào trổ sức đàn ngọt hát hay, bưng cơm chuốc

rượu cho giặc tỏ ra rất ân cần chiều chuộng. Quân Minh say rượu
ngon, mê sắc đẹp đều xiêu lòng, bèn cho Ả Đào được tự tiện ra vào
đồn trại, bất kể ngày đêm. Lại tin cẩn sai thắt túi cho cả bọn,
không cắt quân canh gác nữa. Ít hôm sau, quãng nửa đêm. Ả Đào
dắt mấy người bạn gái vào, lẳng lặng khiêng đi một túi có tên giặc
đã chuốc rượu say, ngủ như chết. Họ đem quẳng xuống con ngòi,
cho chết trôi ra sông Cái mất tăm. Cứ thế, mỗi đêm một tên; giặc
không hay biết gì hết. Lính chết nhiều. Sau, tướng giặc thấy hao
hụt quá, vội sai lùa quân vào một mảnh ruộng, bốn bề có đắp
tường đất cao thành một khuôn vuông (gọi là đấu đong quân) cho
xếp hàng ken lại để xem thiếu đủ. Hắn giật mình, thấy mỗi ngày
quân xếp thưa dần rồi vơi hẳn. Không biết nguyên cớ thế nào,
cho là Đặng Xá dữ đất, giặc vội vã nhổ trại rút đi. Đặng Xá thoát nạn.

Sau này, khi việc nước đã xong, bốn phương thái bình, dân làng

Đặng Xá nhớ công ơn người con gái tài sắc trí dũng ấy liền đặt tên
thôn làng ở là thôn Ả Đào. Đến khi nàng mất, lại lập ngôi đền để
thờ, nay vẫn còn ở làng Đào Xá. Và xã Trung Nghĩa nay cũng vẫn còn
di tích đấu đong quân giặc không kịp phá khi bỏ chạy, in dấu vết
kinh hoàng để lại ngàn năm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.