NGHÌN XƯA VĂN HIẾN - TẬP 3 - Trang 59

“… Người vẫn còn ngày ngày mong đợi viện binh mà nói phao

lên là viện binh sắp đến… Ngươi sao không nghĩ: ngày nay, dẫu
có mười vạn viện binh thì có dám vượt cửa quan không? Ví bằng
dốc quân cả nước kéo sang, hoặc độ ba bốn mươi vạn… ngươi sao
không nghĩ là binh tượng ta nhiều, tâm lực ta đều, thuyền chiến
ngất mây, áo giáp rực sáng, tên đạn chất đống, thuốc súng
đầy kho so trước với giờ, ta mạnh hay yếu, các ngươi chắc rõ...
Nay những nơi quan ải hiểm yếu, đều có quân và voi ta đồn giữ,
nếu viện binh đến, thế tất phải thua; viện binh đã thua, các
ngươi tất sẽ bị bắt… Bởi thế, ta tính giùm hộ các ngươi; chi
bằng cùng Thái đô đốc

(31)

đem quân về nước là hơn cả. Bằng

không, một khi cờ ta trỏ, trống ta nổi, các ngươi có ăn năn cũng
không kịp đâu!
”.

Bọn Vương Thông thấy thế thì chột dạ. Chính Thông bụng cũng

hoang mang, nghi ngờ quân cứu viện không khéo chỉ đem dầu chữa
cháy. Cho nên, Thông càng sợ quân sĩ nhất là từ bọn Đô ti trở
xuống mà đọc thư ấy thì dễ chán nản thất vọng sinh ra biến loạn,
bèn hạ lệnh thu nhặt hết, cấm ngặt không cho bàn tán. Mặt khác,
Thông sai đóng chặt cổng thành, ngày ngày ghé mắt nghe ngóng
binh tình. Được ít hôm, thình lình quân canh sợ hãi vào báo tin:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.