NGHÌN XƯA VĂN HIẾN - TẬP 3 - Trang 61

thì quân ấy hoàn toàn tan hết. Bảo Định bá thì tử trận, còn bại
quân chạy tản vào rừng đều bị quân ta bắt được. Việc đến như
thế, các ông còn trông cậy vào đâu?... Nay lấy một thành Đông
Quan cỏn con, đem cả nước lại vây đánh là việc rất dễ, song tôi
không làm…Nếu các ông cởi giáp mở thành, lại theo lời ước
trước

(35)

thì các ông sẽ được bảo toàn quân lực đem nhau về nước…

Thế chẳng là tốt đẹp hay sao?...

Lâu nay, bọn Thông chỉ trông chờ viện binh đến cứu sống. Nay

viện binh đã tan tành, chứng cớ ấy cả bọn vừa nhìn tận mắt. Thư
của Nguyễn Trãi kịp mở cho Thông lối thoát; trong bọn kẻ nào bụng
cũng nghĩ thế nhưng chẳng ai dám nói ra. Quân tướng lặng như tờ.

Ít hôm sau, mới sáng dậy, quân canh đã hốt hoảng vào báo:

- Quân Nam đã kéo đến sát chân thành.

Thông sai Đô đốc Mã Anh ra xem. Bốn mặt thành, quân Lê Lợi

trùng điệp, gươm giáo sáng loà, xe đánh thành đẩy đến chật đường.
Mới hôm rồi, quân Nam đã đắp một luỹ vây ngoài Cửa Nam. Nay
chỉ qua một đêm, không ngờ họ lại đắp xong luỹ đất nữa chạy từ
phường An Hoa đến Cửa Bắc. Mã Anh cả sợ, vội quay vào trình
báo. Bọn Vương Thông càng hoang mang cùng quẫn.

Bấy giờ, Lê Lợi cũng họp tướng tá lại bàn cách hạ thành.

Tướng sĩ nhiều người đều xin cho quân đánh tràn lên để rửa

hờn.

Nguyễn Trãi can:

- Tình hình quân giặc trong lúc này mình muốn phá vào sào

huyệt, ăn gan uống máu để rửa mối thâm thù không phải là việc
khó. Nhưng thần trộm e như vậy sẽ kết mối thù với triều Minh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.