NGHÌN XƯA VĂN HIẾN - TẬP 3 - Trang 98

Thiên Tước tâu:

- Thụ là bậc cố mệnh

(1)

đại thần nên phải tự giữ lòng mình ngay

thẳng trước để răn dẫn trăm quan. Nay xem mấy việc ấy rõ là Thụ
khinh nhờn phép nước quá lắm; bởi thế, hạ thần không dám lặng
im. Còn các đại thần khác, vâng sắc chỉ bệ hạ, hạ thần đã đi khắp
các phủ đệ, thâu thập hết mọi việc, nay xin tâu trình cho tròn chức
phận.

Nói đoạn, Thiên Tước rút trong tay áo tờ sớ viết sẵn, liệt kê khắp

lượt; từ quan tham tri Đông đạo Lê Định, Tham tri Bắc đạo Nguyễn
Thúc Huệ và Tướng hiệu các đạo khác đến các quan Tổng quản,
Tuyên phủ sứ… trên dưới năm chục người.

Thái Tông không ngờ Thiên Tước cương trực đến thế, đành làm

ngơ không nói đến những người ấy, chỉ xét nguyên tội Lê Thụ. Vua
giao xuống để Pháp ti

(2)

bàn và ra sắc chỉ bắt Thụ phải bỏ vợ lẽ,

tịch thu số hàng hoá trị giá năm chục lạng vàng và một trăm lạng
bạc sung làm của công.

Năm sau Ất Mão, tháng Tư (1435), tể tướng Lê Sát cùng các đại

thần tâu xin cử hành khiển Thừa chỉ Nguyễn Trãi và sáu văn thần
khác thay phiên nhau vào toà Kính Diên giảng sách hầu vua học tập.
Thái Tông cho hoạn quan ra trả lại tờ tâu, không nhận, Phan Thiên
Tước bèn đến gặp vua, tâu rằng:

- Đẻ ra đã biết thì không ai được như vua Nghiêu, vua Thuấn

(3)

thế mà Nghiêu, Thuấn còn phải lấy Quân Trù, Thành Chiêu làm
thầy. Từ xưa, đế vương làm sáng thánh đức không ai là không do
học vấn mà nên. Huống chi, bệ hạ tuổi xuân đang độ, đạo làm vua
chưa dễ đã biết hết; các đại thần xin kén người tài giỏi vào chầu
đọc sách là có ý mong bệ hạ thành Nghiêu, Thuấn. Bệ hạ nỡ nào
khinh bỏ việc lớn của tông xã mà không xét đến lòng thành của các

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.