NGỠ ĐÃ LÀ YÊU - Trang 160

Hắn vén đuôi áo kamis của mình lên và ngồi xếp bằng trên một chiếc

chiếu.

- Nỗi buồn của anh khiến tôi xúc động sâu sắc, người anh em Amine ạ.

Đấng Tối cao chứng giám cho tôi, tôi cũng cảm thấy đau khổ như anh.

- Tôi nghi ngờ chuyện đó. Đó là những điều mà người ta không chia sẻ

vô tư được.

- Tôi cũng vậy, tôi cũng bị mất người thân.

- Tôi không chịu đựng chuyện đó giống như anh đâu.

Hắn cắn môi:

- Tôi hiểu...

- Đây không phải một chuyến viếng thăm xã giao.

- Tôi biết... Tôi có thể làm gì cho anh?

- Vợ tôi đã chết. Nhưng trước khi tự làm mình nổ tung giữa một nhóm

học sinh, cô ấy đã đến thành phố này gặp vị thầy tinh thần của mình. Tôi
rất tức giận vì chuyện cô ấy thích những kẻ đòi hợp nhất hơn cả tôi, - tôi
nói thêm, không thể kìm nén nổi cơn điên dại đang xâm chiếm mình như
một đợt thủy triều tăm tối. - Và bên cạnh đó, tôi cũng nhận thấy là mình
chẳng hiểu gì hết. Tôi phải thú nhận rằng mình còn tức giận nhiều hơn nữa
khi không biết thêm gì khác. Người vợ Hồi giáo của tôi ư? Từ bao giờ chứ?
Tôi vẫn chưa ngấm nổi điều đó. Đó là một phụ nữ hợp thời. Cô ấy thích du
lịch và bơi lội, thích ngồi bên thềm các quán kem nhấm nháp nước chanh,
và tự hào về mái tóc mình đến nỗi không thể để chiếc khăn choàng đầu che
mất nó... Các người đã ba hoa những gì với cô ấy để biến cô ấy thành một

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.