NGỠ ĐÃ LÀ YÊU - Trang 161

con quỷ, một kẻ khủng bố, một phần tử cảm tử đòi hợp nhất chứ? Cô ấy,
người vốn không cầm lòng nổi trước tiếng rên rỉ của một chú chó con?

Hắn ta tỏ ra thất vọng. Vẻ bặt thiệp mà hắn phải mất công trau chuốt

trong suốt nhiều tiếng đồng hồ trước khi đón tiếp tôi dường như xìu xuống.
Trước đó, hắn không ngờ đến phản ứng này của tôi và hy vọng, thông qua
một vở diễn đầy biến cố kỳ diệu tiếp cận tôi rồi sau đó “bắt cóc” tôi với sự
đồng thuận của tôi, sẽ phần nào làm cho tôi bối rối để dồn tôi vào thế yếu.
Tự bản thân mình tôi cũng không hiểu nổi từ đâu ra cái thái độ xấc xược
khiêu khích ấy khiến đôi tay tôi run rẩy nhưng lại không làm giọng tôi đứt
quãng, nã vào tim tôi nhưng không làm tôi chùn gối. Kẹt giữa một bên là
tình cảnh bấp bênh và một bên là cơn cuồng nộ mà sự nhiệt thành cao độ
của vị chủ nhà và vẻ vờ vĩnh xấu xa của hắn gây ra cho tôi, tôi chọn hành
động liều lĩnh. Tôi cần phải chỉ rõ cho tên thủ lĩnh không đáng kính này
thấy rằng tôi không sợ hắn, cần phải ném vào mặt hắn sự ghê tởm và căm
hận mà những kẻ quá khích giống như hắn làm nảy sinh trong tôi.

Suốt một hồi lâu, tên thủ lĩnh vặn vẹo những ngón tay mình, không biết

phải bắt đầu từ đâu.

- Tôi không thích thú gì những lời chê trách gay gắt của anh, người anh

em Amine ạ, - cuối cùng hắn vừa thở dài vừa nói. - Nhưng tôi cho rằng đó
là vì anh đang đau buồn.

- Anh có thể cho là vì sao tùy thích.

Khuôn mặt hắn lộ vẻ kích động.

- Tôi xin anh, đừng quá bất lịch sự. Tôi không chịu được điều đó. Nhất là

khi nó được phát đi từ miệng một bác sĩ phẫu thuật tài ba. Tôi đồng ý gặp
anh chỉ bởi một lý do đơn giản: giải thích cho anh một lần dứt khoát rằng
sự hiện diện của anh trong thành phố này là vô ích. Ở đây chẳng có gì cho

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.