NGỠ ĐÃ LÀ YÊU - Trang 163

nhận thức hết tầm ảnh hưởng trong hành động của cô ấy. Lúc này, niềm
kiêu hãnh của người chồng đang lên tiếng trong anh. Nhưng một ngày nào
đó, niềm kiêu hãnh đó rốt cuộc sẽ chịu nhún nhường và thế là, anh sẽ nhìn
nhận mọi chuyện rõ hơn và xa hơn. Nếu vợ anh không nói gì với anh về
cuộc chiến của cô ấy, thì điều đó không có nghĩa là cô ấy phản bội anh. Cô
ấy không có gì để nói với anh cả. Cô ấy không có gì phải nói với ai hết cả.
Bởi cô ấy phó thác mình cho Đấng Tối cao... Tôi không yêu cầu anh phải
tha thứ cho cô ấy - sự thứ tha của người chồng là gì chứ khi mà người ta đã
nhận được ân sủng của Đấng Tối cao? Tôi yêu cầu anh bước sang một
trang mới. Cuộc sống vẫn tiếp tục.

- Tôi muốn biết tại sao, - tôi nói một cách xuẩn ngốc.

- Tại sao gì chứ? Đó là chuyện riêng của cô ấy; một câu chuyện không

can hệ đến anh.

- Tôi là chồng cô ấy.

- Không phải cô ấy không biết điều đó. Nếu cô ấy không muốn thổ lộ gì

với anh thì đó là bởi cô ấy có những lý do của mình. Bằng cách đó, cô ấy
loại anh ra khỏi cuộc chơi.

- Thật vớ vẩn! Cô ấy có nghĩa vụ đối với tôi. Người ta không bỏ rơi

người bạn đời của mình như thế. Dù thế nào thì cũng không phải là tôi. Tôi
chưa bao giờ phạm lỗi với cô ấy cả. Nhưng cô ấy lại vừa khiến cuộc sống
của tôi tan thành mây khói. Chứ không chỉ cuộc sống của riêng cô ấy. Cuộc
sống của tôi và của mười bảy người mà cô ấy không hề quen biết. Và anh
hỏi tôi tại sao tôi muốn biết ư? Thế đấy, tôi muốn biết tất cả, tất cả sự thật.

- Sự thật nào chứ? Sự thật về anh hay về cô ấy? Sự thật về một người

phụ nữ đã nhận thức ra đâu là nghĩa vụ của mình hay sự thật về một người
đàn ông tin rằng chỉ cần quay lưng lại với một thảm kịch là đủ để phủi tay?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.