NGỠ ĐÃ LÀ YÊU - Trang 203

14

Ở Janin, lẽ phải dường như đã gãy hết răng và từ chối mọi thứ răng giả

có thể giúp nó mỉm cười. Vả lại cũng chẳng có ai ở đây mỉm cười cả.
Những gương mặt vui vẻ ngày xưa đã biến mất kể từ khi vải liệm và cờ rủ
thịnh hành.

- Còn nữa cơ, chú vẫn chưa chứng kiến hết đâu, - Jamil nói như thể anh

đọc được suy nghĩ của tôi. - Địa ngục vẫn còn là dưỡng đường so với
những gì diễn ra ở đây.

Thế nhưng tôi cũng đã chứng kiến nhiều chuyện lúc đi từ phía bên kia

Bức tường sang: những thôn xóm bị vây ráp, mỗi đường nối lại có một
trạm kiểm soát; đường xá ngổn ngang những xác ô tô bị đốt cháy hay bị
máy bay do thám không người lái thả bom; từng toán người đau khổ chờ
đến lượt bị lục soát, bị xô đẩy và thường xuyên bị chèn nén; những tên lính
trơn mặt non choẹt mất kiên nhẫn đánh nện loạn lên; những phụ nữ chỉ biết
phản kháng bằng cách giơ cánh tay bầm tím của mình lên đỡ những cú đập
bằng báng súng; những chiếc xe Jeep cày nát các thảo nguyên, một vài
chiếc khác áp giải tù binh Do Thái đến nơi họ làm việc, chẳng hạn như đến
các bãi mìn...

- Cách đây một tuần, - Jamil nói thêm, - nơi đây như ngày tận thế. Chú

từng thấy những chiếc xe tăng đàn áp các vụ nổi dậy chưa Amine? Thế đấy,
ở Janin, những chiếc xe tăng xả đạn vào các cậu bé ném đá vào chúng.
Goliath chà đạp David

[12]

ở mỗi góc phố.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.