NGÕ LỖ THỦNG - Trang 28

vẫn tìm ra được cái gì để thích thú, để vui cười! Vinh với chả nhục thì làm
gì, nếu không được hôn, như Hạnh hôn Gù! Làm chủ tịch phường hẳn hoi,
cứ tưởng thế đã oai à?

Ơ, nhưng tại sao mình lại nghĩ tới thằng Nghẽo với lại thằng dê cụ ấy

nhỉ? Mình việc gì phải đem so sánh mình với thứ dở người dở ngợm ấy?
Chúng nó thì đáng gì để so? Nay mai quán của Gù sẽ được hình thành, cái
lộc của bố làm vốn, thế mà cứ nằm ềnh ra đây, mãi tới bây giờ mình mới
phát hiện ra. Nhưng việc gì cũng phải có thời cơ, đến cái lúc của nó. Cái
lúc Gù ra tay đã đến rồi. Lại có Hạnh ở bên thì thách các con nhé! Cuộc đời
sao lại chuyển xoay nhanh thế nhỉ.

Lâu nay Gù chả hề nghĩ gì đến Hạnh, ấy là nói nghĩ đến chuyện yêu

đương kia. Chứ còn Hạnh sống thế nào, cả cái ngõ này, ai còn lạ gì. Hạnh
có tài đan len vừa đan vừa nói chuyện. Hạnh có tài may cắt, chỉ tội nhà
không có máy khâu, nhưng cô khâu tay không kém gì may máy. Hạnh có
tài trang điểm cô dâu, cắt sửa tóc, ai cần thì Hạnh giúp, chả thèm đòi cảm
ơn. Hạnh kiếm ra tiền bằng cái nghề nửa công khai, nửa bí mật của mình.
Thỉnh thoảng lại có "anh bạn" từ miền Nam ra, ở lại trong nhà vài ngày,
sắm cho Hạnh vài bộ quần áo, thậm chí mua cho Hạnh cả cái xe mi pha. Có
hôm hai ba anh, đem cả "vợ" tới, họ mua hàng thùng, hàng thùng bia lon,
những chai rượu Tây giá nửa chỉ vàng về nhậu. Nhậu suốt ngày, suốt đêm,
khiến đám dân trong ngõ đi qua, ai cũng dè bỉu, thậm chí có người nhổ phì
phì. Mặc! Đó là việc của họ.

Bà Còng đích thân đến: "Đồng chí Hạnh, yêu cầu đồng chí...?" - "Bà

muốn gì? Tôi cho bà xem cái giấy của Chủ tịch phường, bạn của anh ấy
đấy!". Thế là bà Còng tiu nghỉu ra về. Bà ta ra về, mang theo một lô một
lốc những chuyện nhảm về cô Hạnh. Cô Hạnh qua cái miệng độc ác ấy hóa
ra một con điếm, bán trôn nuôi miệng! Khiếp quá. Cũng chỉ tại thói đời
ghen ăn, ghét ở mà sinh ra cả. Đã có hồi Hạnh là công nhân nhà máy dệt,
nhưng vì làm mãi không xin được vào biên chế, cô mới về nhà đan len. Cả
cái ngõ này đều mặc áo len do Hạnh đan giúp. Việc gì cũng giúp, cứ ynhư
tính ông cụ ngày xưa. Hạnh có cần gì đâu, tiền Hạnh có, nhà Hạnh có.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.