NGỘ PHẬT - Trang 337

NGỘ PHẬT

Phù Hoa

www.dtv-ebook.com

Chương 40: Tới Rồi

CỨ KHÔNG LỘ MẶT ĐÓ, LÀM GÌ ĐƯỢC NHAU.

Thời gian dần trôi, trận động đất chẳng những không ngừng, trái lại

còn mạnh hơn. Nhưng Xuất Trần đã ổn định lại, cả sơn phái được bao phủ
bởi một quầng sáng xanh trong suốt, đại trận hộ sơn ngủ yên bấy lâu đã
khởi động. Song, tai vạ xảy ra quá nhanh, dẫu có khởi động trận pháp bảo
vệ, tổn thất mà sơn phái phải chịu vẫn chẳng ít ỏi gì.

Tu sĩ tới tấp đáp xuống, không ai còn tâm trạng tiếp tục tiệc cưới nữa,

mọi người đứng trên những nóc nhà, đài cao tạm gọi là lành lặn, kẻ lo lắng
kẻ sợ hãi nhìn về phía chân trời, chăm chú dõi theo mảng thế giới khác
đang ngày càng bành trướng kia.

Đấy là một tòa thành hoang cũ kỹ, mới đầu chỉ là những nét mơ hồ,

chốc lát sau đã chân thật hơn, liên tục phơi ra thêm những vùng khác. Tòa
thành xuất hiện trên trời trông như ở sát bên họ, gần đến nỗi giơ tay là
chạm được, Giang Trừng có thể thấy rõ ba chữ to được khắc trên tường
thành nguy nga.

Cô không biết ba chữ nọ, nhìn kỹ lại, các công trình kiến trúc nơi ấy

cũng hơi khác với thế giới này. Rốt cuộc đang xảy ra chuyện gì vậy? Ngay
sau đó, thứ xuất hiện không chỉ mỗi tòa thành mà còn cả vùng sa mạc
hoang vu bao bọc lấy nó, có rất nhiều thực vật khô héo, chỉ nhìn đám cành
lá úa kia thôi đã thấy lạ, toàn những giống cây chưa gặp bao giờ.

Trong cái thế giới mới chỉ lộ một góc rất nhỏ ấy chẳng có một loài

sinh vật nào còn sống, cứ như cõi chết.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.