NGỘ PHẬT - Trang 308

Đường bỗng dưng hẹp lại, rất nhiều nơi chỉ vừa đủ để một con thuyền

đi qua. Thường ngày chẳng mấy khi có thuyền tới lui thì không sao, nhưng
giờ đang là lúc lắm người nhiều khách, bọn Giang Trừng vừa đến vùng
hẹp, khéo thay lại chạm mặt một chiếc thuyền hoa lộng lẫy.

Thuyền hoa có ký hiệu của Vô Định sơn đã thể hiện rõ bên trong là nữ

quyến nhà họ, Giang Trừng đang đoán già đoán non, thế mà cơ hội kiểm
chứng lại đến ngay.

Chỉ thấy một ả thị nữ kiêu ngạo đứng trước mũi thuyền, lên tiếng bảo

bọn Giang Trừng: “Đây là thuyền của phu nhân thiếu sơn chủ Vô Định sơn,
phu nhân có việc gấp phải giải quyết, phiền khách nhân lui lại.” Câu từ thì
lễ phép, nhưng thái độ thì xấc xược vô cùng.

Quả nhiên là hôn thê của Văn Nhân Quân – thiếu sơn chủ Vô Định

sơn. Nơi này khác với thế giới cũ của Giang Trừng, vợ sắp cưới sẽ được
đón đến trước vài hôm đặng cùng tiếp khách với chồng, nghe đâu cô vợ này
đã đính hôn với Văn Nhân Quân lâu lắm rồi, dù chẳng rõ tại sao đến bây
giờ mới tổ chức hôn lễ nhưng cũng chẳng ai dám bàn ra tán vào gì việc cô
ta đến nhà chồng trước đám cưới. Ba ngày sau là đại hôn, trong khoảng
thời gian này, hai người vẫn có thể gặp mặt thường xuyên.

Hai nữ đệ tử váy hồng trên thuyền Giang Trừng bối rối nhìn cô rồi lại

khó xử nhìn chiếc thuyền hoa nọ, rõ vẻ chẳng biết phải làm sao. Vì sư phụ
mà Giang Trừng chẳng ưa gì vị thiếu phu nhân kia, nhưng cô cũng không
muốn làm khó hai nữ đệ tử vô can trên thuyền mình, bèn ra dấu bảo họ lùi
thuyền lại.

Hai nữ đệ tử thấy thế mới yên tâm thở phào, vội dời thuyền nhường

đường.

Nhưng chiếc thuyền hoa kia không nhúc nhích, lại có một giọng nữ

vọng ra từ trong thuyền. Cùng thái độ kẻ cả với thị nữ vừa rồi, hỏi rằng:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.