NGỘ PHẬT - Trang 331

Chùa Thượng Vân? Chùa Thượng Vân kiêm thêm chức ông tơ hồi nào

vậy? Lại còn ra ngoài bán tơ hồng nữa? Đám hòa thượng này đúng là kẻ
sau còn quái hơn kẻ trước mà. Giang Trừng bụng bảo dạ, cảm ơn cặp nữ tu,
chân đã sải bước về phía ấy.

Là ai nhỉ? Mong là người cô quen. Giang Trừng lướt đi thoăn thoắt,

trong đầu hiện ra gương mặt bọn đại sư, chốt hạ, nếu là nhóc Thù Vọng thì
hay biết mấy ~ Tha hương gặp cố nhân, ôi thôi mừng lắm ~

Rẽ qua khúc quanh, Giang Trừng trông thấy một nhóm người vây

quanh sạp nhỏ bên rìa tường trắng, ngó đà này, Giang Trừng biết mình
chẳng tài nào chen vào nổi rồi.

Cô cũng không vội vã gì, mua đùi vịt linh chiên bơ ở quán ven đường

ngồi gặm, chờ thưa người rồi sang xem cũng được, dù gì cũng thư thả thời
gian.

Chốc sau, Giang Trừng nghe thấy ai đấy rầu rĩ thốt lên “Nhanh thế đã

hết rồi à”, rồi đám đông tản dần, lộ ra sạp hàng khá sơ sài và một hòa
thượng già mắt trũng ngồi sau sạp.

Cô không quen người này, nhưng hơi quen mắt. Giang Trừng nuốt

miếng thịt cuối cùng, ung dung chùi mép, bỗng bừng tỉnh.

Cô nhớ ra rồi! Cô thực sự đã gặp vị này ở chùa Thượng Vân, đây là

hòa thượng già gác Tàng Kinh các mà Thanh Đăng đại sư đã dắt cô đến dạo
trước! Lần đầu tiên gặp ông ấy, Giang Trừng đã bụng bảo dạ mớ dây đỏ
này trông như tơ hồng trang sức bày bán ở sạp ven đường, té ra đây là nghề
tay trái thật hả?

Tại sao một hòa thượng già bí hiểm gác Tàng Kinh các lại đến đây bán

tơ hồng thủ công đã khai quang chứ, Giang Trừng không hiểu đám đại sư
này cho lắm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.