NGỘ PHẬT - Trang 384

mạch là Yến Phù Tô. Chị đã sửa soạn đâu đấy, tuy hơi tốn thời gian nhưng
vẫn tạm gọi là suôn sẻ.

Yến Phù Tô cần thí nghiệm liên tục, chỉ một ngọn thiên sinh linh

mạch ắt không đủ, thế nên sau khi cho ngọn thiên sinh linh mạch đã trở về
nguyên hình là một sợi tơ vào túi đặc chế, hai người chuẩn bị tìm tiếp.

Chính lúc ấy, Giang Trừng nhận thấy mùi nguy hiểm. Cơ thể phản ứng

nhanh hơn đầu óc, kiếm gỗ tức khắc được mạ vàng, chém đứt bóng đen
xông về phía Yến Phù Tô. Đấy là một con rắn mối màu lục trồi lên từ tuyết,
nó bị Giang Trừng chém thành hai mảnh, chất lỏng màu xanh tưới đầy đất,
bốc mùi tanh tưởi.

Giang Trừng chưa hết cảnh giác, vững vàng chắn trước Yến Phù Tô,

cô bắt chuẩn từng tiếng động nhỏ giữa bốn bề gió lộng, mũi kiếm gảy nhẹ,
khơi ra một mảng sương tuyết, mạ vàng hạt tuyết ngay khoảnh khắc chúng
rơi xuống, bắn thẳng đến vài nơi.

Chỉ nghe mấy tiếng rít, mười mấy con rắn mối cũng da lục chảy máu

nhảy bật khỏi nền đất tuyết, bị Giang Trừng dứt khoát chém sạch.

Mùi tanh lại nồng hơn, Yến Phù Tô vốn đang lạnh lùng theo dõi chợt

nhíu mày bảo: "Không ổn, bế khí mau, độc đấy đừng hít!"

"Trễ rồi, hí hí hí ~ Bé cưng rắn mối nhà ta uống không ít độc, chỉ cần

ngửi thấy mùi này, không có thuốc giải đặc chế của ta, thì dù có là chân
nhân Nguyên Anh cũng phải... Ơ, sao các người lại không hề hấn gì vậy!
Sao có thể!" Sau đống xác rắn mối là một người đàn ông gầy gò dung tục,
đôi mắt hí nhìn hai người nom bình an vô sự đứng đấy với vẻ không tài nào
tin nổi.

Yến Phù Tô đã luyện mình thành chẳng ngại bách độc từ lâu, còn

Giang Trừng á, chị cũng đang thắc mắc tại sao cô vẫn lành lặn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.