NGỘ PHẬT - Trang 385

"Ồ, mi là đầu sỏ à, vậy giờ như nào đây?" Giang Trừng mặt cười dạ

thì không, giơ kiếm nhìn gã đàn ông khô đét trước mặt.

Gã ta: "..."

Gã đã tính toán đâu ra đấy, trước tiên để thú cưng rắn mối đỏ hút hết

độc trên người Yến Phù Tô, rồi dùng độc của rắn mối xanh gây mê kẻ đi
cùng Yến Phù Tô, thế là gã đã có thể ôm được người đẹp về, rốt cuộc lại
xảy ra chuyện ngoài ý muốn này. Xem ra đành phải dùng chiêu cuối rồi, tuy
tiếc nhưng gã vẫn nghiến răng xé ngọc phù trong tay.

"Hừ! Không ngờ ta còn chiêu này chứ gì!" Gã gầy cười khằng khặc,

lời vừa buông, ánh sáng từ đâu lóe lên, hai trong số ba người biến mất, chỉ
mỗi Yến Phù Tô mờ mịt đứng nguyên chỗ cũ.

Xảy ra chuyện gì thế?

Gã gầy kia cũng rối tung rối mù rồi, gã đứng giữa hầm ngầm u ám nhà

mình, trợn mắt hoảng hốt nhìn người bị bùa truyền tống đưa đến đây cùng
mình -- Không như gã nghĩ, đấy không phải Yến Phù Tô mà là sư đệ của
Yến Phù Tô!

"Tại sao! Bùa truyền tống đặc chế của ta, ngoài ta ra chỉ truyền tống

nữ tử có mặt ở đấy thôi mà! Sao không phải Yến Phù Tô mà là mi! Ắt hẳn
đã sai ở đâu đó rồi!" Gã gào thét, có vẻ rất suy sụp.

Giang Trừng vẫn đang chẳng rõ lắm lý do mình tự dưng lại bị truyền

tống đến một tầng hầm tối mù, chợt cười nhe răng: "... Ha ha, tuyệt lắm, mi
đã nghĩ xong cách mình sẽ chết chưa?"

Đối tượng chỉ biết mấy thuật pháp vớ vẩn, lại còn dốc hết sức mới

thực hiện được phi vụ này, trông chẳng giống hạng tu vi cao thâm gì, Giang
Trừng nhận ra mình hoàn toàn có thể đánh bại gã.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.