NGỘ PHẬT - Trang 403

Anh sải bước tiến lên như đang tìm gì đó, Giang Trừng đi kề bên, giữ

khoảng cách vừa phải, thỉnh thoảng lại nói vài câu, chả quan tâm Thanh
Đăng có đáp lại không.

Nhưng chẳng được mấy chốc, Thanh Đăng bỗng nhìn sang cô, hỏi:

“Đã xảy ra chuyện gì?”

Giang Trừng: “Hả? Gì cơ?”

Thanh Đăng đại sư: “Cô quá căng thẳng, mức cảnh giác vượt xa

ngưỡng thường, cô biết có chuyện gì đó nguy hiểm sắp xảy ra.”

Đối diện với đôi mắt trong veo như có thể thấu suốt mọi điều trên đời

của đại sư, Giang Trừng bỗng muốn bộc bạch tất cả tâm tư cho anh hay, cô
thất thần một lúc bởi ý nghĩ kỳ lạ đường đột này, rồi trước ánh mắt ấy, cô
tỉnh táo cân nhắc, thực ra chuyện cũng chẳng có gì phải giấu, chưa chừng
kể ra đại sư lại có cách giải quyết.

Suy cho cùng cũng tại cô quen một mình cáng đáng mọi việc, Giang

Trừng vỗ trán, sau rốt ủ ê thuật lại chuyện mình vừa gặp hồn khuyết của U
Tổ và những lời nàng ta nói cho đại sư biết.

Nghe xong, Thanh Đăng đại sư vẫn vẻ mặt ấy, chỉ đáp: “Ra là thế.”

Giang Trừng: “Ra là thế cái gì, đại sư, anh nói rõ coi!”

Thanh Đăng lắc đầu, “Cô không cảm nhận được à?”

Giang Trừng nghe đoạn, tỉ mẩn soát lại vẫn chẳng cảm thấy gì, giờ cô

vẫn chưa “ham muốn trỗi dậy” các kiểu, theo ý đại sư, cô phải cảm nhận
được gì cơ?

Thấy vẻ mờ mịt của Giang Trừng, Thanh Đăng chậm rãi tiến lên hai

bước, nhẹ nhàng áp tay lên má cô, dấn sát lại gọi tên, “Giang Trừng.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.