NGỘ PHẬT - Trang 487

Hồng Lâu chậm chạp lắc đầu, "Ý ta là người tên Úc cơ này chay mặn

chơi tất, hành động kỳ dị, lại còn chỉ thích nữ tử, nếu bị nàng ta nhắm đến
thì em xong rồi."

Giang Trừng đâu ngờ Hồng Lâu lại lo cho trinh tiết của cô, nhất thời

nín lặng, sau rốt mới bảo: "Hồng Lâu tỷ lo xa quá, chưa kể em chưa từng
gặp vị Úc cơ ấy, mà dù có gặp rồi thì chắc gì nàng ta đã ưng em, em tuấn tú
như trai mà."

Hồng Lâu than thở: "Em chưa gặp Úc cơ, nhưng Úc cơ trông thấy em

rồi, lại còn bảo với ta là cực kỳ ưng em, ta chẳng rõ nàng ta có biết chuyện
của các em chưa nữa. Với sự hiểu biết của ta về Úc cơ, ta dám chắc rằng
nàng ta đã chấm em rồi, không để nàng thấy còn đỡ, nếu bị bắt gặp, chỉ e
em không thoát nổi. Còn về ngoại hình của em, tuy toát lên anh khí, nam
nữ khó phân, nhưng người nào muốn chỉ cần dò tý là ra em là nữ tử, sợ
rằng Úc cơ lại càng thích kiểu như em ấy chứ."

Giang Trừng: Sở thích của cái bà Úc cơ này cũng ngộ ghê, mới cả mị

là gái mà sao cứ “được” mỗi gái đớp thính thế này? Có lộn không vậy?

"Ừm, Hồng Lâu tỷ đừng lo, em sẽ cắm tiệt ở đây, chả đi đâu cả, đảm

bảo sẽ không để nàng Úc cơ ấy bắt gặp, với cả những điều Hồng Lâu tỷ
vừa nói chỉ là suy đoán mà thôi, chắc sẽ không xảy ra thật đâu." Giang
Trừng nói.

Đó là cái mà người ta gọi là gở miệng.

Ngay hôm sau khi Giang Trừng nói câu nọ, một chuyện ngoài ý muốn

đã xảy ra.

Lúc đó Giang Trừng đang dạy đại sư tập nói, mắt to trừng mắt nhỏ,

miệng đắng lưỡi khô đầu nhức, lại chợt nghe thấy tiếng ồn ào bên ngoài.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.