NGỘ PHẬT - Trang 568

Đệ tử canh cửa dưới núi thấy cô đến, nhao nhao cung kính: "Giang sư

thúc đã về ạ."

"Ừm." Giang Trừng khẽ cười, gật đầu đáp khá phong độ, chẳng hề có

vẻ sốt ruột. Tuy trước mặt Thanh Đăng đại sư thi thoảng sẽ lộ tẩy yếu nhớt,
nhưng trước mặt mọi người khác, Giang Trừng mười mươi sẽ phô ra hình
tượng công tử tuấn tú, ưu nhã vô chừng, trong số các đệ tử cấp thấp của
Bạch Linh, khá nhiều nữ đệ tử ngầm xem cô và tam sư tỷ Trình Dao là "nữ
tu có sức hút, đáng mặt hôn phu hơn khối đấng nam tu’.

Đi ngang ngọn Bạch Tín của mình, Giang Trừng không vào mà rẽ

sang núi Thanh Uyển của Tạ nhị sư bá. Trên đỉnh Thanh Minh của ông, nhà
trúc nhỏ xinh, tao nhã khéo léo, tiên khí quẩn quanh. Tạ nhị sư bá thuộc
tuýp ôn hòa dịu dàng không tranh với đời, thế nên đệ tử Thanh Uyển cũng
nhã nhặn xuất trần hơn hai nơi còn lại.

Trên đường đến đỉnh Thanh Minh, Giang Trừng gặp những vài đợt nữ

tu kết hội đi chung, khá nhiều nàng đỏ mặt thưa cô một tiếng sư thúc, được
đáp lời lại vui cười chạy biến, cả nam tu cũng vậy, nói được hai câu đã ửng
hồng gò má vội vã quay chân, trong bầu không khí bình thản này, nỗi lo
trong lòng Giang Trừng cũng vơi đi bớt.

Đến trước nhà Tạ nhị sư bá, Giang Trừng gõ cửa, chẳng bao lâu sau đã

thấy cánh cửa trước mặt bừng mở, Tạ nhị sư bá bước ra, thả tay áo đang
xắn lên xuống.

"Về rồi à? Không bị thương chứ? Để nhị sư bá xem nào. Ừm, nguyên

vẹn là tốt, trước đó nhị sư tỷ nhà con báo chúng ta rằng con mất tích, mọi
người lo quá chừng, sư phụ con cũng mất tích một cách khó hiểu, lại thêm
con, sư đồ mấy đứa đúng là chả khiến người ta an tâm được tẹo nào." Tạ
nhị sư bá túm Giang Trừng ngó trên dòm dưới, lải nhải càm ràm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.