NGỘ PHẬT - Trang 596

trướng không ngừng, lan đến mặt đất hồ như chỉ là vấn đề thời gian. Tử
giới lan tràn, con người có thể chuyển nơi ở, nhưng nhỡ một ngày nào đấy,
tử giới chiếm cứ toàn bộ thế giới thì sao? Cư dân của thế giới này biết đi
đâu được nữa?

Có phải sẽ như những cư dân từng sống ở tử giới? Nhưng nơi ấy đã

xảy ra chuyện gì mà lại thành cõi chết thế kia? Những sinh linh nơi ấy, dù
sống hay chết, đã biến đâu mất rồi? Cả thảy đều bỏ ngõ.

Đến cả người không thuộc thế giới này như Giang Trừng, lúc này đây

cũng phải toát mồ hôi lạnh vì những phỏng đoán ấy. Đúng là thế giới này
rất rộng lớn, nhưng theo sự xuất hiện ngày càng nhiều và tốc độ lan tràn
ngày càng nhanh của tử giới, ngày tận thế cách họ đã không còn xa nữa.

Giang Trừng biết, ắt hẳn các lão tổ thuộc những tông môn lớn đã có

những suy đoán riêng, có lẽ đại hội Thiên Cơ lần trước được mở ra để họp
bàn cách giải quyết, song đến nay vẫn chưa công bố tin tức chính xác, có
thể thấy vấn đề tử giới này rất hóc búa, đến các lão tổ cũng chưa tìm được
biện pháp áp chế.

Tạm nén sầu lo vào lòng, Giang Trừng lại dồn tâm trí vào việc tìm

kiếm tung tích sư phụ. Rõ ràng đã sắp xảy ra chuyện lớn, thời khắc này, sự
mất tích của sư phụ sẽ đẩy dòng Bạch Linh của họ vào muôn trùng nguy
cơ, đã không đơn thuần chỉ là an nguy của mỗi sư phụ mà còn liên quan
đến tất cả đệ tử bọn cô.

Phải tức khắc tìm được sư phụ!

Giang Trừng hỏi Côn Thủy thêm vài câu về tình hình dưới biển Vô

Tận, sau khi nắm bắt khái quát thì không dừng chân lâu, cô trực tiếp đội
mưa rời đi.

Cô không thể cứ đi thẳng đến tử giới trong lòng biển để dò thám được,

phải đến hòn đảo thuộc cụm bảy mươi bảy hải đảo gần tử giới một chút

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.