NGỘ PHẬT - Trang 64

trong giới tu phật, lại theo đạo từ bi khổ tu dẫn độ, trách nhiệm coi giữ tháp
ắt sẽ thuộc về anh. Mỗi năm lịch lãm ngoài kia anh đều sẽ về chùa một bận,
trấn đám ma đầu vẫn bất cam rục rịch như cũ kia lại lần nữa, không để
chúng có mảy may cơ hội trốn thoát gây họa cho cõi tu chân.

Vì một vài chuyện mà hoãn lại thời gian về chùa, ngay ngoài cổng,

Thanh Đăng đã cảm nhận được khí ô trọc tràn ra khỏi tháp Trấn Ma, đến
trước tháp, Thanh Đăng mới phát hiện phật ấn mình thêm vào dạo trước đã
tối lại, yêu quái hóa hình mắt trần không thấy được đang quẩn quanh cả tòa
tháp, như một con quái vật to đen kịt bị xích ở đây, gào lên từng tiếng im
lìm.

Thanh Đăng trích một giọt máu ra từ đầu ngón tay, lật tay bắn vào

mảng đen kia, sau đó mấp máy môi, lặng lẽ niệm một đoạn kinh văn. Từng
chuỗi Phạn âm hóa thành chữ nhỏ màu vàng giữa bầu không, móc lại với
nhau thành vô số xiềng xích, vững vàng trấn hóa hình kia vào lại tháp.
Thanh Đăng không ngừng hai tay, viết rất nhiều chữ vàng trong không
trung đắp thêm vào phật ấn đã tối đi lúc nãy, khiến chúng lại tỏa sáng lần
nữa.

Hóa hình của yêu quái trong tháp gào thét bất cam, vùng vẫy bùng khí

đen phủ khắp trời, đến khi gần như hoàn toàn bị đẩy lùi về tháp, lại đột
ngột nở to gấp vài lần.

Đối điện với Thanh Đăng đang đứng trước tháp Trấn Ma, đám hóa

hình ác niệm bành trướng kia phát ra tiếng cười khùng khục tai quái, "Phật
tử Thượng Vân ấy vậy mà cũng phá giới, giờ đây phật tử đại tổn nguyên
khí, sao còn có thể trấn áp được chúng ta?"

Thanh Đăng đứng đấy, không nói gì. Chính lúc con quái vật ấy cười

càn rỡ hơn, Thanh Đăng lặng lẽ cởi chuỗi hạt bồ đề ra, tiện tay ném vào cái
mõm đang há to của nó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.