NGOÀI SONG MƯA BAY - Trang 13

- Có thư của ba đó ba.
Ông Thanh hỏi:
- Đâu, con? Thư ai vậy.
Thiều lắc đầu:
- Dạ, con không biết. Hình như của cơ sở thương mại nào đó.
Ông Thanh mắng yêu con:
- Có quá nên quên hết, con gái hư nhé. Con để thư của ở đâu.
- Dạ trên tủ buffet ba.
Ông Thanh ngồi ngay bàn cơm đọc thư. Ông bảo con:
- Vậy là ngày mai ba phải đi Vũng Tàu.
Thiều nhìn cha:
- Ba đi chừng nào về ba?
Ông Thanh lắc đầu:
- Xong công việc con ạ. Có lẽ một, hai hay ba ngày không chừng. Con ở
nhà với vú Năm.

Ông Thanh vẫn thường đi lo những dịch vụ như vậy. Công việc của ông đòi
hỏi ông phải thỉnh thoảng đi ca. Những chuyến đi như vậy ông vẫn áy náy
về đứa con gái ở nhà. Ông Thanh tuy có hai con nhưng ông ít khi nào phải
lo nghĩ về Thục vì ông hiểu rõ tính tình con. Hai chị em mang cá tính khác
biệt nhau hoàn toàn. Thiều yếu ớt bao nhiêu thì Thục mang một bản chất
tâm hồn mạnh bấy nhiêu. Thục rất tự tin, thực tế và dấn thân. Cá tính Thục
có thể nói là rất con trai và chính nhờ vậy mà ông Thanh cho Thục đi học
xa theo ý Thục đòi hỏi. Còn Thiều, ông tự thấy phải luôn luôn ở gần Thiều
để đỡ con những khi con gái ông lao đao trong dòng đời. Phải thành thật
mà nhận là Thiều cần đến ông nhiều hơn là Thục.

Ăn cơm xong Thiều coi ti-vi một chút rồi nhờ vú Năm đưa vào phòng. Hồi
trước phòng của Thiều ở trên lầu, cửa sổ trông ra đường ngang tầm những
bóng lá của hàng cây dầu cao mút ngọn. Nhưng từ ngày Thiều bị liệt hai
chân, ông Thanh cho dọn căn phòng dưới nhà, ngang sát phòng ông để
Thiều ở cho tiện. Vú Năm vừa đẩy xe Thiều vào vừa hỏi:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.