NGOÀI SONG MƯA BAY - Trang 24

thầm.
“Nắng có còn hờn ghen môi em, mưa có còn buồn trong mắt trong. Từ lúc
đưa em về, là biết xa ngàn trùng… suối đón từng bàn chân em qua, lá hát
từ bàn tay thơm tho… lá khô vì đợi chờ, cũng như đời người mãi lênh
đênh…”

Hoạt nói:
- Hôm nay Thiều hát hay quá.
- Thật không anh?
Hoạt gật đầu. Thiều chỉ tay ra cửa sổ:
- Hôm nay tạnh ráo, đẹp trời hả anh.
- Thiều thấy vậy sao?
- Dạ, Thiều thấy hôm nay yêu đời lắm.
Bàn tay Hoạt co lại để giữ cho cơ thể một thế quân bình.
- Anh thấy không, cây hồng cũng nở thêm bông, nó chúc vui Thiều đó!
- Thế à!
Thiều không để ý đến vẻ khác thường của Hoạt. Người con gái đang reo
vui trong một trạng thái tình cảm mới, và Hoạt là chứng nhân duy nhất.
Sau khi tập xong mấy bản cũ, Hoạt đứng lên ra về. Thiều phụng phịu:
- Anh Hoạt ở lại chút xíu nữa đi. Gì mà anh về sớm hoài. Anh ở lại nói
chuyện với Thiều đi.
Hoạt do dự:
- Có cần thiết không?
- Cũng không cần lắm. Nhưng Thiều không thích anh về.
Câu nói làm Hoạt xao xuyến, dù Hoạt biết là Thiều không nghĩ gì khi nói
câu đó. Con người lãng mạn trong Hoạt vẫn dễ tha thứ và dễ tự an ủi. Hoạt
ngồi xuống cạnh Thiều:
- Rồi, thì ở lại một chút.
Thiều nghiêng đầu cho mái tóc chảy mềm mại trên vai, một cử chỉ làm
duyên của người thiếu nữ bất hạnh. Hoạt lặng ngắm nhìn Thiều. Cả hai
cùng im lặng nhưng mỗi người cùng theo đuổi một ý nghĩ khác. Tuy Thiều
không nói gì với Hoạt nhưng Thiều cần Hoạt ngồi đó. Thiều đang sung
sướng, và Thiều muốn có kẻ chia sẻ sự sung sướng đó của mình dù Thiều

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.