NGOÀI SONG MƯA BAY - Trang 39

Thiều cắn nhẹ môi:
- Thục đừng ngắt lời chị… Đó chính là vấn đề nan giải. Chị quen một
người bạn trai một cách tình cờ qua thư từ.
Thục buột miệng:
- Nghĩa là người ta không biết Thiều…
Thục im bặt, biết mình lỡ lời. Thiều đau xót nhìn em:
- Thục thông minh lắm, Thục đừng ngại, Thục nói ra điều đó chị không
giận Thục đâu, trái lại chị càng thấy câu chuyện dễ trình bày hơn nữa. Chị
quen người ấy và người ta sắp về nước. Trong thời gian giao du, chị không
cho Ngự biết hiện nay chị đang bị tật nguyền. Bây giờ Ngự sắp trở về và
sắp đến đây thăm chị. Thục em biết chứ, chị không muốn đập vỡ bao nhiêu
mộng Ngự đã xây. Chính vì vậy mà chị muốn em thay chị mà đón Ngự.
Thục ấp úng:
- Em… em.
Thiều cười buồn:
- Không có gì khó khăn đâu. Thiều ạ. Ngự chưa biết mặt chị, vả lại chị và
Ngự chỉ biết nhau qua thư từ thôi.
Thục ngẫm nghĩ:
- Nếu như Thiều không muốn gặp anh ấy thì cần gì em phải đóng trò?
Thiều cắt đứt liên lạc là xong.
Thiều thở dài:
- Nếu nói vậy thì dễ quá, ai mà không nghĩ được. nhưng Thục ạ, con người
ta, trong tận cùng đáy tâm hồn bao giờ cũng có những lưu luyến mặn nồng
dành riêng cho một nhân dáng nào đó mà mình gởi trọn tâm hồn.
Thục kêu lên:
- Nghĩa là Thiều…
- Có thể nói là chị thương. Ngự nên chị không muốn mất Ngự. Với em, chị
không dối là chị muốn nhờ em giữ Ngự lại cho đến một lúc nào, nhờ may
mắn chị thoát được cơn bệnh… lúc đó…
Thục nhìn chị chăm chăm. Trong thâm tâm Thục, không bao giờ ngờ Thiều
lại lãng mạn như vậy. Thiều luôn luôn sống trong một thế giới đóng khung
mà Thục không bao giờ chen chân vào được. Hai chị em tuy rất thương

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.