NGOÀI SONG MƯA BAY - Trang 40

nhau nhưng hình như không hiểu nhau bao nhiêu. Thục càng sôi nổi thì
Thiều càng trầm lặng. Cứ thế, cả hai nhìn nhau với hai khía cạnh đối kháng
nhau.
Thiều nhìn em:
- Được chứ Thục? Giúp chị một lần đi.
Thục không biết trả lời Thiều thế nào. Dĩ nhiên với Thiều, Thục không bao
giờ muốn từ chối bởi vì Thục không muốn làm buồn lòng Thiều. Tuy
nhiên, việc Thiều nhờ làm hôm nay lại là một việc vượt ngoài ý nghĩ của
Thục. Thiều giục:
- Nói đi Thục.
Thục lắc đầu.
- Em chả biết nói gì. Khó quá.
- Thục nhận nhé.
Đôi mắt Thiều nhìn Thục van lơn quá. Thục miễn cưỡng gật đầu.
- Em chịu làm nhưng thành công hay thất bại em không bảo đảm nghe.
Thiều vui giọng:
- Chỉ cần Thục chịu thôi. Chị sẽ đưa cho Thục xem hết những thư từ Ngự
đã gởi cho chị để Thục hiểu Ngự hơn, khi gặp nhau sẽ dễ nói chuyện.
Rồi Thiều kể sơ cho Thục nghe về lá thư đầu.
Hoạt xuất hiện bất thần nơi cổng. Thiều bảo Thục:
- Thôi để tối hãy kể tiếp kẻo anh Hoạt đến kia rồi. Anh ấy mà nghe thì ảnh
cười chết.
Thục chạy lại bên Hoạt:
- Anh Hoạt xấu nhé! Thục về đây lâu rồi mà anh không dạy đàn gì hết à.
Hoạt cười hiền hòa:
- Biết cô đâu thèm học mà dạy.
Thục nũng nịu:
- Ờ hé! Anh nói vậy giận cho xem.
Hoạt dễ dãi:
- Thôi đừng, giận anh rồi nhè cả Sài Gòn ướt đấy.
Thục đấm mạnh vào vai Hoạt. Hai anh em đi gần đến bên chiếc xe lăn
Thiều. Cô gái vẫn bất động trên xe, hai bàn tay nâng khuôn mặt xanh xao.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.