NGOÀI SONG MƯA BAY - Trang 44

việc học hành, tình cảm là thứ yếu và chỉ nên nhường một bên, mang tình
cảm vào đời sống chỉ tổ làm cho đời sống thêm đau xót. Một lần khi nghe
Thục tâm sự như vậy, một đứa bạn gái đã bĩu môi bảo Thục: “Ừ phải, bây
giờ thì cho mày ba hoa như vậy, nhưng chưa đâu Thục ạ. Mày chỉ nói được
thế là bởi vì mày chưa gặp được thần tượng của mày đó thôi. Một ngày nào
đó khi mày đã phải lòng một hoàng tử nào đó rồi, mày sẽ thấy tình cảm là
trên hết và lúc đó mày mới thấy quan niệm của mày sai”. Thục và con nhỏ
bạn cãi nhau kịch liệt rồi đành huề vì mỗi đứa có một lý lẽ riêng nhưng
Thục vẫn nhớ như in vào đầu óc lập luận của nhỏ bạn. Bây giờ nhìn vào bộ
ba Thiều - Ngự - Hoạt, Thục càng thấy quan niệm của mình đáng giá hơn.
Và Thục đã mang ý nghĩ sẽ nói cho Thiều biết nhận xét của mình về
Hoạt… Thục đề nghị:
- Thiều đàn em nghe một bản đi Thiều!
Thiều hạ giọng:
- Lười quá.
Thiều nhăn mặt:
- Kệ! Thiều ca nữa, bản nào Thiều thích nhất đó!
Nói xong Thục quay vào lấy cây đàn. Thiều so phím rồi hát: “Ừ thôi em về,
chiều mưa giông tới…. bây giờ anh vui, lời ca anh mỏi nỗi lòng anh say…”

Thục khen rối rít:
- Bài này Thiều ca hay ác.
- Anh Hoạt dạy đó.
Thục “nhập đề” luôn.
- Thiều nè, em hỏi thiệt, Thiều thấy anh Hoạt thế nào?
Thiều thản nhiên:
- Chả thế nào cả, thường thôi.
Thục nhún vai:
- Sức mấy! Em thì thấy khác.
- Khác ở chỗ nào?
Thục đưa một ngón tay lên môi, bí mật:
- Anh Hoạt thương Thiều đó!
Thiều nhìn Thục ngạc nhiên. Con bé hôm nay ăn nói lạ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.