NGOÀI SONG MƯA BAY - Trang 55

manh. Bây giờ càng lúc Thục càng thấy đứa bạn gái của mình đã nói đúng!
Trong tình cảm không bao giờ có sự so đo toan tính hay lựa chọn. Tự nó
đến, âm thầm đến nỗi mình không thể ngờ trước được, rồi ra đi cũng lặng lẽ
không kém. Khi Thiều đã khuất trong lòng phi cơ Thục mới dám gục đầu
vào vai Ngự. Trước Thiều, Thục tự thấy mình không có quyền tỏ cử chỉ gì
với Ngự. Cái mặc cảm đó đến thật tự nhiên. Ngự đưa tay vuốt tóc Thục.
Trên phi cơ, Thiều nhắm nghiền mắt lại. Khi phi cơ cất cánh, Thiều tự nhủ
mình đang bắt đầu làm cuộc đời mới…
***
Những ngày đầu tiên sống xa nhà đối với Thiều thật là khủng khiếp. Thiều
nhớ nhà dễ sợ. Nhớ Ngự, nhớ căn nhà ấm cúng với cây trứng cá lẻ loi đứng
ở góc sân. Đôi lúc Thiều ước mong mình có được đôi cánh tiên, chắc Thiều
sẽ chắp lại mà bay về Việt Nam mất. Mặc dù đã bắt đầu quen với cuộc sống
ở đây mà Thiều vẫn thấy tẻ lạnh. Chính cái tâm trạng này càng làm Thiều
nhớ Ngự hơn. Nỗi cô đơn của một kẻ sống giữa bao nhiêu người không
cùng chủng tộc quả thật lớn. Thiều viết thư nhiều cho Thục và cho Hoạt.
Nhiều lúc cầm lá thư Thục trả lời trên tay, Thiều xót xa nhớ đến những
cánh thư ngày nào Ngự và mình trao gởi. Bây giờ mình xa quê hương,
không có được một nguồn an ủi nồng đượm nào. Hoạt rất siêng viết thư cho
Thiều và lá thư nào cũng đầy những lỡi lẽ khuyến khích Thiều cố gắng
dưỡng bệnh để chóng lành mà về với gia đình với xứ sở. Đọc thư Hoạt, đột
nhiên Thiều có ý nghĩ so sánh Hoạt với Ngự. Hai người thanh niên này
khác biệt nhau hoàn toàn. Thư của Ngự lãng mạn, trau chuốt bao nhiêu thì
thư của Hoạt thực tế, chân thật bấy nhiêu. Hoạt chẳng những là một người
bạn mà còn là một người anh nữa. Nơi Hoạt là sự nương tựa một đời cho
bất cứ ai tìm đến. Và Thiều, khắc khoải chờ đợi ngày về của mình.
Trong khi đó ở quê nhà Thục cũng mang một tâm trạng rối rắm không gì
hơn Thiều. Càng ngày Thục càng nhận thấy tình cảm của mình và Ngự đã
tiến quá xa. Bây giờ, không phải Thục đóng trò nữa mà chính là Thục sống
thật với nội tâm mình. Nhiều đêm trằn trọc không ngủ được, Thục đã hình
dung ra một ngày Thiều trở về. Khi đó, Ngự sẽ biết hết sự thật và Thục chỉ
còn là một chiếc bóng di động qua một bên nhường lại cho Thiều quyền thụ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.