NGOÀI SONG MƯA BAY - Trang 70

À, nếu Hoạt có đến chơi, Thục nhắn dùm với Hoạt đừng nên tìm đến chị.
Không phải chị không hiểu gì đâu. Trái lại, chị hiểu tình cảm Hoạt, con
người Hoạt lắm chứ. Nhưng biết làm sao. Có thể một ngày nào đó chính
chị sẽ tìm lại Hoạt. Chị đang cần một khoảng thời gian yên tĩnh và không
gian xa lạ để thảnh thơi. Sự thảnh thơi bắt buộc bởi vì chị không thể làm gì
khác. Nhiều lúc chị đã cố tình nghĩ đến Hoạt, nhưng chị thất bại Thục.
Không phải Hoạt thiếu điều kiện hay gì cả, nhưng chỉ vì Hoạt không phải
là hình ảnh đã có sẵn trong tâm thức chị thế thôi.
Thời gian là phương thuốc có hiệu nghiệm với mọi tâm hồn, mọi vết
thương. Bây giờ, khi xa Sài Gòn, chị còn mang một chút buồn thế nhưng
rồi chị cũng sẽ nguôi ngoai thì biết đâu một ngày nào đó chị cũng sẽ tình
cờ bắt gặp mình nhớ Hoạt và cần Hoạt? Thời gian dài chữa bệnh đã tập
cho chị tính kiên nhẫn Thục ạ, bởi vậy chị quyết định dùng thời gian để giải
quyết mọi chuyện.

Thục ơi,
Sài Gòn đang mưa phải không Thục! Mùa mưa buồn lắm. Chị đang làm
một cuộc ra đi mà đồng nghĩa với chạy trốn. Mỗi khi nhìn mưa chị thường
lôi kéo vào mớ kỷ niệm hỗn độn trong ký ức. Kỷ niệm một khi đã không
giúp cho mình một hạnh phúc thêm thì nó chỉ tổ làm mình đau đớn thêm.

Can đảm mà ngước mặt nhìn đời sống nghe Thục. Chị tin rằng Ngự sẽ
không bao giờ nghĩ ngợi hay thắc mắc gì về Thục, bởi vì nếu thắc mắc thì
Ngự đã thắc mắc từ lâu. Có lẽ hình ảnh đầu tiên gặp Thục quá sáng đẹp đã
khiến Ngự quên hết. Âu đó cũng là một may mắn cho Thục. Chị đã không
giúp được gì cụ thể cho Thục, chị chỉ còn biết ra đi để Thục được tự nhiên
một thời gian để chị quên..

Hàng cây dầu lề đường, cây trứng cá trước góc sân và những cơn mưa, chị
xin gởi lại để Thục giữ dùm chị. Nhớ nói với Hoạt như thế nghe Thục. Chắc
Hoạt sẽ buồn nhưng Hoạt còn nhiều niềm vui, nhiều phương tiện để quên

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.