NGỌC PHƯƠNG NAM - Trang 157

“Nếu kẻ trộm ở trong bọn nam Phi này - và hắn ta phải nằm trong đám đó -
Hắn có thừa thời gian để giấu vật quý ở một nơi an toàn! một người trong
đám thực khách nhận định hết sức chí lý.”

“Hẳn nhiên, sĩ quan cảnh sát nói, và có lẽ chỉ có một cách làm hắn tự thú,
chính là tìm một thầy bói đồng hương với hắn. Cách này đôi khi có kết
quả...”

“Nếu ông cho phép,” Matakit nói, cậu vẫn còn đứng chung với bạn bè
mình, “tôi có thể thử nghiệm!”

Đề nghị này được chấp thuận ngay tức khắc, và các thực khách xoay lại
vây quanh những người nam Phi; sau đó, Matakit, đã quen với vai trò thầy
bói, bắt đầu tiến hành cuộc tìm kiếm của mình.

Trước tiên, cậu khởi đầu bằng hít hai hay ba hơi thuốc từ một tẩu thuốc
bằng sừng cậu không bao giờ rời xa.

“Bây giờ tôi sắp tiến hành thử bằng đũa!” cậu ta nói, sau màn dạo đầu ấy.

Cậu đi tìm ở một bụi cây kế bên khoảng hai mươi cái que, cậu đo chúng rất
nghiêm chỉnh và cắt theo độ dài bằng nhau, khoảng mười hai put

[17]

Anh.

Rồi, cậu phát chúng cho những người nam Phi đang đứng xếp thành hàng
ngay ngắn, sau khi đã dành riêng một que phần cậu.

“Mọi người sẽ đi đâu đó trong vòng chừng mười lăm phút, cậu ta nói với
bạn hữu mình bằng giọng nghiêm nghị, và mọi người chỉ quay trở lại khi
nghe tiếng trống! nếu tên trộm ở trong số các vị, đũa của hắn ta sẽ dài thêm
ba đốt tay!”

Những người nam Phi tản ra, rõ ràng rất ấn tượng trước lời lẽ ấy, vì biết
rằng với cách thức tố tụng đơn sơ của luật pháp Griqualand, họ sẽ nhanh
chóng bị bắt, và chẳng kịp có thời gian để tự bào chữa, họ còn bị treo cổ
nhanh hơn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.