NGỌC PHƯƠNG NAM - Trang 160

Nhưng làm sao kìm hãm được những bản chất tàn nhẫn ấy khi không biết
hối tiếc và xót thương?

Một lát sau, ông Watkins cùng khách khứa đến trước lều của Matakit, cửa
mở toang.

Matakit không còn ở đấy nữa; và họ đợi cậu một cách vô vọng suốt cả đêm.

Sáng ngày hôm sau, cậu không trở lại, và phải thừa nhận rằng cậu đã đi
khỏi Vandergaart-Kopje.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.