NGỌC PHƯƠNG NAM - Trang 206

CHƯƠNG 15: MỘT ÂM MƯU

Đi tiếp chừng được một tuần lễ, đoàn xe vừa đến một vùng đất không hề
giống những vùng đã đi qua trước đây kể từ biên giới của Griqualand. Lúc
này họ đến được dãy núi nơi mà tất cả thông tin có được về Matakit đều
cho rằng có khả năng đây là điểm đích cậu ta muốn đến. Việc sắp đến gần
vùng cao nguyên, cũng như nhiều sông ngòi đổ ra từ đó để rồi hòa vào
dòng Limpopo, được báo hiệu bởi một hệ động thực vật hoàn toàn khác với
vùng đồng bằng.

Một trong số những thung lũng đầu tiên xuất hiện trước mắt ba lữ khách,
mở ra một cảnh tượng tươi tắn nhất và đẹp mắt nhất, ngay trước lúc mặt
trời lặn.

Một dòng sông, trong veo đến nỗi ở đâu ta cũng thấy đáy, chảy dài giữa hai
đồng cỏ mướt xanh màu ngọc lục bảo. Những cây ăn quả, có tán lá đa dạng
nhất, phủ kín các sườn đồi bao quanh lưu vực này. Trên khung cảnh chan
hòa ánh nắng đó, dưới tán cây bao báp to lớn, từng đàn linh dương đỏ, ngựa
vằn cùng trâu đang bình yên gặm cỏ. Xa xa, một con tê giác trắng lê bước
nặng nề băng qua khoảng rừng thưa rộng, đi chậm rãi về bờ sông rồi vui
sướng gầm vang với ý nghĩ sẽ khuấy tung nước bằng cách đầm thân mình
đẫy đà của nó trong đó. Họ nghe thấy tiếng một loài thú dữ không thấy mặt,
đang chán chường ngáp ngắn ngáp dài trong khu rừng bị đốn chặt nào đó.
Một con ngựa lừa bị buộc dây kéo vào và từng bầy khỉ đuổi bắt nhau trên
cành cây.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.