NGỌC PHƯƠNG NAM - Trang 74

khiếp năm 1870 đã trở thành góa vợ và không con cái, tôi không còn can
đảm để tìm cho mình một quê hương mới, tạo dựng một mái nhà mới - dễ
đến cái thứ sáu hay thứ bảy trong đường đời đằng đẵng của tôi đấy! Thế là
tôi ở lại Griqualand. Gần như đơn độc nơi xứ này, tôi thờ ơ với cơn sốt kim
cương đang lôi cuốn mọi người, tôi tiếp tục trồng trọt vườn rau của mình,
làm như mỏ kim cương Du Toit’s Pan không phải được khám phá ngay gần
nhà tôi vậy!”

“Thế nhưng, vào một ngày tôi không khỏi ngỡ ngàng khi thấy bức tường
khu nuôi gia súc, xây bằng đá khô như thường lệ, đã bị phá hủy trong đêm
và bị dời ra cách xa hơn ba trăm mét ở giữa đồng bằng. Thay vào chỗ của
tôi, John Watkins, được khoảng trăm người nam Phi trợ giúp, đã dựng lên
một hàng rào khác, nối liền với hàng rào của hắn ta và quây kín một
khoảng dôi đất cát đỏ, trước giờ vẫn thuộc quyền sở hữu của tôi không chối
cãi được vào trong khu đất hắn ta.”

“Tôi kêu ca về việc cưỡng đoạt ấy... hắn ta chỉ cười! Tôi dọa thưa kiện...
hắn thách tôi đi kiện!”

“Ba ngày sau đó, tôi tìm được lời giải thích cho sự việc mờ ám ấy. Khoảng
đất dôi ra đó, trước đây thuộc sở hữu của tôi, là một mỏ kim cương. John
Watkins, một khi đã chắc chắn điều này, vội di dời khu hàng rào của tôi;
sau đó, hắn đến Kimberley để chính thức đăng ký mỏ dưới tên hắn ta.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.