NGỒI KHÓC TRÊN CÂY - Trang 43

-Tao vẫn chưa hiểu một đứa không bình thường là một đứa như thế

nào! – Tôi liếm môi, vẫn nhìn chằm chằm vào mặt Thục.

-Là nó không giống như tụi em. Nó không giống bất cứ ai ở trong

làng.

Tôi nhún vai:

-Ai bảo mày vậy?

-Ông Hai Sắn bảo. Ổng bảo ông thường bắt gặp nó trò chuyện hàng

giờ với các con vật.

Tôi vỗ vai Thục:

-Tao đã tận mắt thấy con Rùa nói chuyện với con ngỗng nhà nó.

-Đó! Anh thấy chưa? – Thục reo lên, giọng đắc thắng như thể điều tra

viên vừa tóm được chứng cứ của tội phạm – Em đâu có bịa chuyện.

-Nhưng tao thấy chẳng có gì là không bình thường cả. Hôm nào mày

thử nói chuyện với con ngỗng xem, biết đâu nó hiểu được tiếng mày. – Tôi
đáp, giọng bỡn cợt. Bằng thái độ đó tôi muốn thằng Thục biết là tôi không
đứng về phía nó.

Tôi cố ý bông đùa, nào ngờ Thục gật đầu:

-Em thử rồi.

-Mày thử rồi? – Tôi dựng mắt lên – Mày đã nói chuyện với con ngỗng

nhà Rùa rồi hả?

-Dạ.

Thằng Thục làm tôi tò mò quá thể:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.